Chương 22: Trong rừng rậm ba ngày

103 2 0
                                    

"Thiếu gia."

Phong Đức từ bên ngoài đi tới, Tạ Lâm Lâm các cô cũng chỉ là khinh thường mà quét mắt qua hắn.

Phong Đức không khỏi lắc đầu, cái này là lúc Tiểu Niệm cùng nữ nhân lớn nhất của thiếu gia bất đồng.

Nữ nhân bên cạnh thiếu gia không có đần, đều là muốn vịn cành cây cao một bước lên trời, mỗi người nịnh nọt thiếu gia sử xuất toàn thân trễ mấy, kính dùng lớn hơn, đối với bọn họ những thứ này hạ nhân không tự chủ được mà triển lộ chân thật một mặt, các loại xì mũi coi thường các loại xem thường...

Không có giống như Tiểu Niệm, đối với bọn họ đều là vô cùng lễ phép, nhìn qua cho rằng là người có giáo dục.

"A..."

Cung Âu theo Tạ Lâm Lâm trong tay tiếp nhận một ly điều tốt rượu cốc-tai, lười biếng không lên tiếng

"Thiếu gia." Phong Đức đi về hướng trước, "Thiếu gia, đối với Thời tiểu thư làm vậy có phải quá kích không?"

"Phong Đức, xem ra ngươi hao tâm huyết suốt đời làm quản gia đạo đức đều không được." Cung Âu không vui.

Rõ ràng là lần đầu nghi vấn chủ nhân.

Phong đức thấp cúi đầu, cung kính mà nói, "Ta đúng là vì thiếu gia lo lắng, thiếu gia không phải muốn hài tử sao? Vạn nhất Thời tiểu thư rất bất quá..."

Cái đứa bé kia tin tức cũng tựa đá chìm đáy biển.

"Đó là ta đối với cô ấy quá mức vị tha, đợi cô ấy thường đến tần sắp tử vong tư vị, đã biết rõ nhả ra rồi." Cung Âu đều đã tính toán trước.

"Vạn nhất..."

"Không có vạn nhất, cút ra ngoài, tất cả đều cút ra ngoài!"

Cung Âu hắn không muốn nghe, buồn bực mà một lần đem rượu trong tay quăng đi.

Chén rượu tinh xảo rơi xuống mang theo tiếng động, tan thành mảnh nhỏ.

Cung Âu thực sự tức giận, Tạ Lâm Lâm các nàng hai mặt nhìn nhau, oán hận trừng mắt liếc Phong Đức là kẻ gây nên. Nhưng sau đó không tình nguyện mà lui ra ngoài, Phong Đức cũng lui ra ngoài.

Trong phòng nghỉ chỉ còn một mình Cung Âu.

Hắn nhìn chằm chằm ra cánh rừng bao la bạt ngàn, nhìn qua liền thấy Tiểu Niệm bóng lưng không ngừng hướng ở chỗ sâu trong đi, mảnh mai, tái nhợt, như một u hồn...

Theo khe hở của lá mà ánh mặt trời chiếu vào người của cô, lại làm cho Tiểu Niệm thoạt nhìn càng tái nhợt, như là vô luận như thế nào đều đến không được đáy lòng của cô, cô đều không để tâm.

Thật đúng là có điều không lành.

Phong Đức là bị đẳng cấp cao nhất huân chương quản gia ngăn cản, thời khắc này ghi nhớ thân phận, cũng không nhiều lời. Hiện tại lại có thể biết làm ra vẻ nữ nhân không ngừng mà hướng hắn cầu tình...Đáng chết.

Đều là vì vậy nữ nhân, vì vậy dám cười nhạo hắn gọi hắn mê nữ nhân!

Nên giáo huấn cô một chút.

TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ