Từ 370 Đến 389

964 5 0
                                    

 Chương 370: Lưu Lục Quân Đến .

Dương Gia tự ngoài huyện Ngô Kiều, tên là Dương Gia tự nhưng là một thôn trang nhỏ. Ở đây chính là nơi trú đóng của đại quân Lưu Lục. Lưu Lục công thành chiếm đất, lại không sống ở trong thành, lương thảo đồ quân nhu cũng không sợ phiền mà chuyển toàn bộ ra khỏi thành, trú đóng ở thôn trang phụ cận, đây là tật xấu gã dưỡng thành khi làm Hưởng Mã đạo, chỉ cần khi có gió thổi lay ngọn cỏ, có thể nhanh chóng thoát thân.

Đại quân Lưu Lục công thành chiếm đất luôn luôn chọn những thành trì huyện trấn nhỏ để vừa trú đóng binh mã không nhiều, hơn nữa vừa không quá khó tấn công, cho nên thế như chẻ tre, chưa từng ngăn trở. Huyện trấn như vậy có thể dễ dàng lấy được quân nhu lương thảo tiếp tế tiếp viện cho bọn chúng, hơn nữa sẽ không xảy ra thương vong quá lớn.

Lưu Lục làm hãn phỉ nhiều năm, đối với việc khống chế người khác cũng không phải là xa lạ. Quân đội của y có đội ngũ tự mình góp sức, có những người nghèo kiết xác bị bắt tham gia, còn có bị lôi ép đến. Đội ngũ vừa hình thành, sĩ khí quan trọng nhất, trước khi huấn luyện cho những binh lính này trở thành bộ hạ hung hãn không sợ chết giống Hưởng Mã đạo Bá Châu, bắt buộc phải ít chịu thất bại.

Hiện tại lựa chọn tấn công Đức Châu là vì bộ hạ của y đã có đầy đủ sức tác chiến nhất định. Nam thuyền bắc ngựa, người phương bắc không biết cưỡi ngựa vốn rất ít, hơn nữa vùng này là khu vực thi hành mã chính hơn trăm năm của triều đình, kỹ thuật cưỡi ngựa của dân chúng vô cùng tốt. Thêm nữa khu vực Hà Bắc Sơn Đông từ xưa thượng võ, cụ thể những điều kiện cơ bản này lại bị quan binh theo sau đuổi cùng giết tận mấy lần sàng lọc.

Như hiện giờ những người có thể may mắn tồn tại, bất luận mã thuật, võ công hay là kinh nghiệm tác chiến đều đã là lựa chọn trên cùng, ít nhất cao hơn không chỉ một cấp bậc so với vệ sở binh không chút ý chí chiến đấu kia. Đồng thời theo sự gia tăng về nhân số, cùng với vườn không nhà trống có mục đích của triều đình, chiếm đoạt lương thảo ở tiểu huyện trấn đã không thể làm thỏa mãn nhu cầu của bộ đội của y, bọn họ cần có địa bàn của riêng mình.

Triệu Toại đề xuất chia quân thành hai đường xuôi nam, vì Hứa Thái và Giang Bân ở cảnh nội Hà Bắc theo đuổi không thôi, bọn họ người nhiều thế mạnh, điều hành, tiếp tế có khó khăn nhất định. Phân binh một là dễ dàng tiếp tế, hai là dễ dàng mở rộng địa bàn mới.

Vừa vào lúc này, Dương Hổ tung hoành toàn bộ Sơn Đông, buộc Sơn Đông Chỉ Huy Sứ Ti co đầu rút cổ ở thành Tế Nam không dám ra ngoài đã phái người đưa bí mật đến liên lạc với Triệu Toại y, đề xuất nội ứng ngoại hợp, tận đoạt vùng Sơn Đông, coi đây là căn cứ. Bắc ách Kinh Sư, nam khống Trung Nguyên, cắt đứt mạch nối đường sông, mưu đồ kế sách giang sơn xã tắc.

Triệu Toại vừa thấy vỗ án tán dương, kế sách này có thể gọi là cao minh, hơn nữa vô cùng thấy dũng mãnh. Triệu Toại đề nghị chia quân, là để tiếp tế tiếp viện, đồng thời bởi vì Lưu Lục dùng binh cường bạo, không tu đức. Triệu Toại dần nảy sinh ý nghĩ khác, tự mình đi tạo lập vùng trời riêng.

Ngược Về Thời MinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ