Chương 4

20 1 0
                                    

An Dương với tay cầm lấy cái muỗng, dùng giọng điệu động viên đối tiểu Ninh nói: "Ngươi chừng mấy ngày không ăn gì, bây giờ chỉ có thế dùng cháo có nhiều dinh dưỡng lại tốt cho tiêu hóa, nhắm mắt lại, há miệng."

Tiểu Ninh thuận theo làm, An Dương uy một muỗng cháo đi vào, tiểu Ninh nhắm mắt lại ăn hết, An Dương hỏi: "Ăn ngon không?"

Tiểu Ninh gật gật đầu, trên lông mi còn mang theo giọt nước mắt, khóe miệng thoáng run rẩy một chút. An Dương rất nhu hòa nói : "Tiểu Ninh mở mắt ra nào!"

Tiểu Ninh mở mắt ra, An Dương liền đút cậu một muỗng, cậu do dự một chút, vẫn là thuận theo hé miệng nuốt vào, sau đó khóe miệng run rẩy, hướng An Dương cười cười.

Cậu cười nhìn An Dương tâm lý run lên, cũng không phải là một nụ cười  lấy lòng, nhin càng giống như là một loại cảm tạ, như là chó con thân mật liếm ngón tay người, chính là rất đơn giản, thiện ý và mừng rỡ.

An Dương nhìn hắn đáng yêu, dùng ngón tay cọ cọ mặt cậu, Tiểu Ninh cũng nghiêng đầu cọ tay hắn, không muốn xa rời đem mặt dán ở trên đùi hắn, một chút bộ dáng sợ người cũng không có.

An Dương tiếp tục cho Tiểu Ninh ăn, Tiểu Ninh từng muỗng từng muỗng ăn, mãi đến tận khi đem chén cháo kia ăn hết tất cả, người vẫn dính ở trên người An Dương, hai tay ôm lấy một chân của An Dương, mặt kề sát ở trên đầu gối hắn.

An Dương cầm chén bỏ xuống, tiểu Ninh khẽ ngẩng đầu lên, An Dương sờ sờ đầu của cậu, ra hiệu cậu có thể tiếp tục dựa vào, hỏi: "Ăn no chưa?"

Tiểu Ninh gật gật đầu, tóc cách quần cọ hắn, có chút ngứa.

An Dương cười nói: “ Vừa nãy ngươi không nghe lời, nhất định phải chui xuống gầm giường, nên làm thế nào phạt ngươi?"

Tiểu Ninh khẩn trương thân thể đều cứng lại, sát bên hắn ngồi dậy, sợ hãi giương mắt nhìn hắn, lắc lắc đầu.

An Dương nhìn nhìn hắn tràn đầy vết thương thân thể, đơn bạc eo nhỏ giống như nhéo liền sẽ đoạn giống nhau, cúi người hướng Tiểu Ninh nói: “Phạt cái đơn giản, cho ngươi nhớ thật lâu. Ngươi nằm úp sấp xuống, ta đánh cái mông ngươi mười lần."

Hắn cố ý dừng một chút, rồi nói thêm: “Ngươi cũng có thể ghé vào trong lòng ngực ta, nói như vậy, ta đánh ngươi hai mươi cái. Ngươi chọn đi.”

Tiểu Ninh nghe xong, cơ hồ là không chút do dự bò lên trên sô pha, chui vào trong lòng ngực hắn, đem mông nhỏ hơi hơi nhếch lên tới, chờ đợi trừng phạt.

An Dương nhìn người trong lồng ngực khẽ run , có chút cảm giác dở khóc dở cười, hắn chính là muốn dùng cách này làm cái thử thách, tiểu Ninh lựa chọn cũng quá nhanh.

Hắn cầm lấy một cái đệm dựa ghế sô pha kê vào dưới thân Tiểu Ninh, vuốt ve phía sau lưng cậu cùng cái mông, hỏi: "Chuẩn bị xong?"

Tiểu Ninh gật gật đầu, lại đi trong lồng ngực của hắn chui xuyên. An Dương một cái tay ôm tiểu Ninh, một tay dùng sáu phần khí lực đánh vào mông tiểu Ninh.

"Ba" một tiếng vang giòn, tiểu Ninh thân thể chấn động một chút, An Dương hỏi: "Đau không?"

Hắn dùng sức lực không tính quá lớn, nhưng Tiểu Ninh trên người vốn là có thương tích, hắn không hy vọng lần này trừng phạt sẽ làm Tiểu Ninh tái bị thương.

Ngước Nhìn An Bình ( Nhặt Được Một Tiểu Người Câm)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ