Đi vào câu lạc bộ, Chu Nguyệt Lý cứ như vậy vượt qua ngày nghỉ đầu tiên, cũng là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc cô, bởi vì Hàn vẫn ở bên cô.
Ở nơi này, cô cảm thấy mình giống như nữ vương được người mình yêu sủng lên trời, làm cho cô quên mất mình chỉ là một cô gái bình thường.
Cô được ăn món ngon, được mặc những bộ quần áo do nhà thiết kế nổi tiếng nhất nước thiết kế. Từ áo ngủ, âu phục, đầm dạ hội, giày, đồ lót, trang sức, mỹ phẩm,... tất cả đều là hàng hiệu. Nơi ở cũng là phòng tổng thống của khách sạn năm sao.
Mỗi một thứ đều có một kinh hỉ khác nhau. Những thứ đó đều do Hàn an bài, mục đích làm cho cô cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc, mà anh quả thật làm được thật thành công. Phần lớn thời gian, cô và anh đều ở trên giường mà điên cuồng, thăm dò thân thể lẫn nhau.
Cô bị tinh lực dồi dào của Hàn đánh bại, anh dường như không biết mệt. Cho dù mang cô đi ra ngoài tham gia yến hội, cũng không quan tâm đây là ở đâu vẫn giữ lấy thân thể cô, đem cô làm cho tới không ngừng thét chói tai.
Mặc kệ ở bên ngoài hay ở nhà, ôn tuyền hay tolet,... ở nơi đâu anh đều có biện pháp xâm phạm cô, mà cô ngày càng thích anh xâm phạm. Anh ta vì cô mà tạo ra thế giới của riêng hai người.
Cho dù biết mình là người đã có hôn ước, là phu nhân tương lai của tổng giám đốc tập đoàn Cao Thông, không nên cùng nam nhân bên ngoài ở cùng một chỗ.
Dù biết đó là một sai lầm, cô cũng nguyện ý đâm đầu vào lửa, đi về nơi chứa đầy ánh sáng, chỉ mong một chút ánh sáng. Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng ít ra cô từng được sống, chỉ mong khi ánh sáng qua đi không phải là những ngày tối tăm.
Anh làm cho cô cảm thấy, cô thật còn sống, không phải là một cái xác không hồn, mỗi ngày chỉ biết làm việc, ăn rồi ngủ...
Buổi tối chủ nhật, Hàn lái xe đưa cô trở lại nhà trọ. Lúc xuống xe, cô lưu luyến không rời nhìn anh.
Cô không muốn cùng anh cứ như vậy tách ra...
Nhưng, không muốn cũng phải đi. Ngay lúc cô bước ra khỏi cửa xe, Hàn đột nhiên giữ chặt tay cô, đem cô kéo vào trong xe, ôm lấy eo nhỏ của cô, kéo lấy tóc khiến cô phải ngửa đầu nhìn anh.
"Cô dùng ánh mắt lưu luyến quyến rũ ta sao?" Hơi thở nóng rực phun ở cổ mẫn cảm của cô.
"Ta không có." Cô không thừa nhận mình quyến rũ anh "Ta chỉ không muốn cùng anh tách ra"
"Còn nói không có quyến rũ! Cô gái không thành thật, ta muốn hung hăng trừng phạt cô."
Vừa nghe đến hắn muốn trừng phạt chính mình, Chu Nguyệt Lý run rẩy, sâu trong lòng dâng lên một chút chờ mong, cô biết kế tiếp nhất định sẽ xảy ra chuyện gì làm cho cô trầm luân trong nhục dục cuồng hoan.
Hàn tắt động cơ, đóng cửa xe lại, hạ chỗ ngồi xuống đem Chu Nguyệt Lý đặt dưới thân, cô gấp gáp kéo khóa quần anh, tay thâm nhập vào bên trong vuốt ve dục vọng đã sớm sưng đau của anh.
"A......" Hàn gầm lên một tiếng, đè lại bàn tay nóng bỏng của cô, ánh mắt tà tứ nhìn cô đang ý loạn tình mê.
"Xem ra...... Cô so với ta còn muốn bị trừng phạt......"
"Hàn...... Ta chỉ yêu bị anh trừng phạt......" Thân thể của cô đã không thể rời đi anh.
"Một khi đã như vậy, ta như thế nào để cho cô thất vọng?"
Hàn cởi váy kéo xuống quần lót của cô, không có khúc dạo đầu thẳng tiến vào tiểu huyệt ướt át của cô, ra sức va chạm.
"Thân thể của cô càng ngày càng mẫn cảm, càng ngày càng dâm đãng ......" Anh cúi đầu ở bên tai cô nói ra những lời dâm đãng, càng thêm kích thích khát vọng của cô.
Chu Nguyệt Lý lo sợ chính mình rên rỉ ra tiếng làm bên ngoài nghe thấy, cho nên cắn môi ngăn không cho chính mìmh kêu dâm.
Hàn đậu xe ở trước nhà trọ, trong bóng đêm thân xe kịch liệt lay động, người đi đường nhìn thấy cũng chỉ cười bước đi.
Nhưng..... Cửa sổ thủy tinh màu đen làm cho người ta không nhìn thấy bên trong đang diễn ra một màn đông cung đồ sống...
Thẳng đến nửa đêm, trên xe cũng không thấy người xuất hiện.
Chiếc xe này đến khi nào rời đi? Ở xung quanh mọi người không biết, cũng không có người biết trên xe nhân vật chính là ai.
Trong một câu lạc bộ, tụ tập bốn nam nhân, đêm nay là ngày hẹn mỗi tháng một lần.
Nghiêm Gia Cam một tay chụp trên bả vai Hàn, quan tâm hỏi: "Hàn, nghe Thiên Tường nói, cậu dẫn theo một vị tiểu thư đến câu lạc bộ này ở vài ngày." Đây chính là chuyện chưa từng xảy ra, xem ra vị kia tiểu thư kia ở trong lòng Hàn có phần quan trọng.
Hàn trừng mắt, liếc mắt nhìn Tống Thiên Tường đang ở một bên ngồi ăn, quyết định đem mối thù này nhớ kỹ.
"Tiểu tử này nói thật nhiều, hắn như thế nào không nói, chính hắn cũng dẫn theo một vị tiểu thư là khách du lịch đến đây" Chẳng lẽ Tống Thiên Tường có thể mang nữ nhân tới, anh lại không được sao?
"Hắn nói nha! Lại nhắc tới hai ngươi các ngươi ở phòng thay quần áo phân cao thấp." Nghiêm Gia Cam đem thân mình tựa vào trên vai Hàn "Nói cho ta biết, là thiên kim tiểu thư nhà ai bị ngươi bắt đi ?" Nếu không phải tiểu thư khuê các, chắc chắn không lọt vào mắt xanh của Hàn đâu!
"Gia Cam, cậu nên quan tâm Thiên Tường, hỏi một chút hắn ngày đó lại dẫn theo vị tiểu thư nào đến?"
"Hắn mang tiểu thư đến không ngạc nhiên, ngươi mang tiểu thư đến mới ngạc nhiên." Nghiêm Gia Cam gọn gàng dứt khoát nói. Hàn là lần đầu tiên mang nữ nhân đến câu lạc bộ, thế này mới đáng để hắn tò mò.
"Không có gì nói ." Hắn không nghĩ đem chuyện của Chu Nguyệt Lý chia sẽ cho đám bạn của mình.
"Không phải là thiên kim tiểu thư, mà là một nữ thư ký." Tống Thiên Tường vốn vùi đầu ăn lại mở miệng nói "Nhưng là thư ký của ông già hắn."
Tống Thiên Tường nhận được cái trừng mắt từ Cao Hàn:"Ăn cơm của ngươi đi! Nói nhiều như vậy để làm gì?"
Vẫn lẳng lặng ngồi ở bên cạnh uống rượu Bạch Nặc Đức rốt cục mở miệng, "Ngươi thật sự làm như vậy ? Ăn luôn mẹ kế tương lai của ngươi" Tiểu tử này thật sự không đem thế tục luân lý đạo đức đặt ở trong mắt.
"Cô ấy không tốt mệnh như vậy, có con là ta lớn như vậy." Cao Hàn không thừa nhận Chu Nguyệt Lý là mẹ kế của mình.
"Nhưng cô ấy phải gả cho Cao lão gia là sự thật, ở trên pháp luật, cô ấy thật là mẹ kế của ngươi" Tống Thiên Tường thực không khách khí tạt anh bát nước lạnh.
"Cao lão già không phải cha ta." Anh lạnh lùng nói.
"Vậy ngươi vì cái gì còn muốn cùng họ hắn?" Tống Thiên Tường tiếp tục hỏi.
"Ngươi không nói lời nào không có ai nói ngươi câm." Cao Hàn liếc trắng mắt.
Cao lão già chưa từng xem anh là con, mà...... từ khi biết thân thế chính mình ngày đó, anh cũng không thừa nhận Cao lão già là cha anh.
Họ Cao cũng không phải chính anh quyết định , nếu có thể cho anh lựa chọn, anh mới không muốn cùng Cao gia có gì quan hệ, lại nhìn đến Cao lão già đối mẹ anh vô tình vô nghĩa, anh lại càng không tính tha thứ cho hắn.
Chẳng qua...... Mặc kệ anh không phải là con của Cao lão nhân, trên danh nghĩa anh đều là người của Cao gia, ở trong di chúc của Cao lão nhân, không có lưu lại một phần sản nghiệp cho anh, chuyện này đối với anh mà nói rất không công bằng!
Nếu Cao lão nhân không lưu cho anh, anh dùng phương pháp khác để lấy được thứ nên thuộc về anh.
Nguyệt Lý sắp là phu nhân tổng giám đốc, ở trong di chúc Cao lão gia, trừ bỏ phòng ở, tiền mặt, còn để lại không ít cổ phần công ty cho cô, Cao lão gia sau khi cưới cô, cô chính là người nắm quyền chân chính trong Cao gia, chỉ cần Nguyệt Lý tâm hướng về anh, Cao gia chẳng khác nào rơi vào bàn tay anh.
"Hàn, chính ngươi đã kiếm được rất nhiều tài sản, căn bản không cần tiền Cao gia, vì sao còn muốn đi trêu chọc vị hôn thê của cha ngươi? Cô ấy và cha con các ngươi một chút ân oán đều không hề liên quan, là một cô gái vô tội, cần gì kéo cô ấy xuống nước?" Bạch Nặc Đức chỉ trích, ánh mắt nhìn về phía Cao Hàn.
Ngay từ đầu hắn đã không tán thành kế hoạch của Cao Hàn, lợi dụng một cô gái - trên danh nghĩa sắp trở thành mẹ kế hắn, đi cướp lấy thứ hắn căn bản không xem là gì ở trong mắt, làm như vậy được không?
"Tài sản Cao gia ta không để ở trong mắt, ta muốn cho Cao lão già một giáo huấn cả đời khó quên." Cao Hàn ngửa đầu uống rượu whisky, ánh mắt cường ngạnh biểu hiện ra quyết định của anh không thể sửa đổi. "Ta phải đi!" Thời gian không còn sớm , Nguyệt Lý còn tại chờ anh trở về.
"Ngươi chưa bao giờ về sớm như vậy" Hắn hành động khác thường làm cho Tống Thiên Tường oa oa kêu to.
"Câm miệng!" Nghiêm Gia Cam bịt miệng Tống Thiên Tường đang hưng trí dạt dào nhìn bóng dáng Cao Hàn vội vàng rời đi, sau đó đem ánh mắt dời về phía Bạch Nặc Đức."Ngươi nói như thế đại biểu điều gì?"
"Đại biểu có người lâm vào bể tình mà không biết." Cao Hàn thật sự là cái ngu ngốc!
"Cũng đại biểu những phát triển tiếp theo càng ngày càng thú vị!" Hắn rất muốn biết kết quả.
"Chúng ta mỏi mắt mong chờ!" Hai người cụng ly rượu, một biểu tình tà ác chờ xem kịch vui.
"Này! Còn có ta!" Thật vất vả tránh khỏi Nghiêm Gia Cam nắm giữ, Tống Thiên Tường chạy nhanh lại cầm lên ly rượu cùng bọn họ hai người va chạm."Chúc cái ngốc đản kia sớm ngày đến được hạnh phúc."
"Cao Hàn ngốc cũng không ngốc bằng ngươi." Nghiêm Gia Cam đánh hắn một quyền.
"Ai nói ta ngốc?" Tống Thiên Tường không phục cãi lại.
Hai người lập tức đứng lên, Bạch Nặc Đức lẳng lặng thưởng thức rượu nguyên chất, mỉm cười nhìn hai gã bạn tốt, bởi vì có bọn họ tồn tại, cuộc sống của hắn mới có thể náo nhiệt phong phú như thế -- có bằng hữu thật tốt.
Thời gian chỉ một cái nháy mắt liền trôi qua!
YOU ARE READING
Tình Yêu Sai Trái- Vân Yên
RomanceThể loại: Hiện đại, giả incest (mẹ kế, con chồng), SM, HE Văn Án: Cô mang tội! Tội phản bội vị hôn phu lao vào vòng tay ôm ấp của kẻ khác. Cho dù cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc giao dịch , không có tình yêu , bởi vì cô muốn lấy mình ra để trả mó...