Chương 66 - Tính Đại Thiếu Gia Của Anh Phát Tác

1.3K 14 0
                                    

Bữa tối của bốn người bắt đầu trong bầu không khí vô cùng kỳ quái, cho dù có ăn gì cũng thấy nhạt như nước ốc.

Uông Nhất Sơn tương đối hiểu người bạn thân của mình, vì vậy lấy cớ bà ngoại của con trai có việc nên hai vợ chồng phải về sớm, rồi để mình Quách Lâm Lâm lại, kéo Hứa Triển đi.

Hứa Triển ngoảnh đầu lại nhìn, thấy Quách Lâm Lâm bị ánh mắt như dao găm của đội trưởng Lý ghim chặt tại chỗ, dáng vẻ như con chuột sắp bị ăn thịt. Cô nàng nhìn cô với vẻ đáng thương, ánh mắt đấy thật khiến người ta mủi lòng thương.

Tuy nhiên, bàn tay người đàn ông này quá khỏe, Hứa Triển không giãy ra được, đến lúc vào thang máy mới trừng mắt nhìn, "Sao anh lại bỏ một mình Quách Lâm Lâm ở đấy?"

Uông Nhất Sơn tỏ vẻ khó hiểu, "Em là vợ anh, để cả em lại thì chẳng phải là quá lời cho thằng nhãi Lý Phong à?"

Thấy Hứa Triển sắp phát rồ, Uông Nhất Sơn mới cười, "Lý Phong nhìn thì có vẻ hung dữ, nhưng mà lúc theo đuổi con gái thì còn ngây thơ hơn cả cô bạn em đấy, đến nỗi khiến người ta hận vì không thể đá một phát vào mông cậu ta. Anh vô cùng lo cho bạn anh, e là trinh tiết của cậu ta cả đời chẳng mất được!"

Hứa Triển nhướng mày, lướt một lượt qua cơ thể cao lớn của Uông Nhất Sơn, sau đó nhăn mặt nhìn con số đang nhảy trên bảng điện tử cạnh cửa, "Thế thì anh có thể dạy anh ta, dù sao thì đấy cũng là sở trường của anh mà."

Vừa dứt lời, Hứa Triển lập tức hối hận. Thái độ ghen tuông còn có thể rõ hơn được không? Bịt mũi cho cô chết quách đi!

Xem ra, câu nói này lại động chạm đến Uông Nhất Sơn, xuống đến tầng một mà anh vẫn không nói với Hứa Triển câu nào.

Lúc cửa thang máy mở ra, Uông Nhất Sơn mới nói từ phía sau Hứa Triển: "...Lúc đấy, anh nghĩ là cả đời này sẽ không...gặp lại em nữa...Thật ra, chẳng vui vẻ chút nào cả..."

Hứa Triển nghe thấy thế thì trong lòng có cảm giác là lạ, cô cắm đầu đi về phía trước, nhưng Uông Nhất Sơn lại giữ chặt tay cô. Hứa Triển không giãy ra, để mặc cho anh kéo đi, hai người dần dần sóng bước bên nhau.

Thành phố về đêm, khi những ngọn đèn xếp dày đặc được bật sáng, trong nhịp điệu không ăn nhập của sự tĩnh lặng và cái nóng oi bức, có một tiết tấu rất đỗi nhịp nhàng. Còn trong tim Hứa Triển lúc này, là kiểu tiết tấu gì đây? Chính cô cũng không giải thích rõ ràng được.

Biểu hiện của Uông Nhất Sơn ở công ty rất tốt, chẳng mấy chốc anh đã được thăng lên chức quản lý, tiền lương và thưởng một năm cũng tăng. Anh muốn dẫn Hứa Triển đi mua một chiếc xe, đỡ khi cô đưa con trai và mẹ đi đâu lại không có phương tiện.

Thật ra, ý của Uông Nhất Sơn là thuê một tài xế. Suýt nữa Hứa Triển cắt đứt cổ anh. Tiền là để nuôi con, sao lại đi nuôi người dưng như thế? Đi taxi cũng rất tiện. Có điều, mấy lần cô đưa con ra ngoài chơi, bất chợt gặp mưa, đứng chờ dưới một mái hiên cả buổi trời vẫn không đón được chiếc taxi nào. Tiểu Nặc bị dính mưa nên khóc ầm lên, lúc ấy, Hứa Triển hận không thể sắm ngay một cái xe đẩy chắn được mưa.

DỤC VỌNG CHIẾM HỮU - CUỒNG THƯỢNG GIA CUỒNG FULL !!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ