Chương 15: Khi Thái Từ Khôn tức giận

2.4K 171 60
                                    

Anh và Nông Nông đã xuống trường được gần tháng, ngày nào cũng vui vẻ bên nhau, càng ngày anh càng thấy cậu đáng yêu, đã dần dần thân mật hơn trước.

"Từ Khôn, cậu hôm nay muốn ăn gì?" Hôm nay cậu được về sớm hơn anh nên tự đi siêu thị một mình, ngày mai cũng là cuối tuần, muốn làm một bữa cơm thật ngon, sau đó cùng ngồi xem phim.

[Cậu nấu gì đều được] Tớ là muốn ăn cậu, nhưng anh nào dám nói ra câu ấy, vẫn sợ cậu chưa đủ quen thuộc, thỉnh thoảng chỉ dám hôn môi, thật sự là anh bị bức bách quá mức rồi.

"Vậy hôm nay chúng ta ăn lẩu nhé, cậu học đi, tớ đi siêu thị đây] Cậu cúp máy rồi vui vẻ đi mua đồ ăn.

Anh cất điện thoại vào túi, nhưng lại có tin nhắn đến, là mẹ anh. Anh nghe đoạn ghi âm thì trong lòng không khỏi khó chịu, Nông Nông được anh nâng niu như vậy, chỉ sợ làm cậu đau, vậy mà có người dám tính kế với cậu, xem ra nghĩ anh là đồ ngốc.

"Tử Dị, tôi nhờ cậu một chuyện" Anh gọi cho bạn của mình, tuy thân nhau nhưng người này ở thành phố khác nên ít khi gặp nhau.

[Sao vậy, lâu lâu mới gọi cho tôi, tưởng nhớ nhau nên gọi, ai ngờ là nhờ vả ah, thật đau lòng tôi quá] Tử Dị khóc than, còn ra vẻ sụt sịt thương tâm.

"Bớt nói nhảm, cậu ngày nào cũng bận bịu đi đánh nhau với đòi nợ, tôi nào dám làm phiền" Tử Dị là người bạn mà anh rất quý, tuy không phải loại học hành tử tế như anh, nhưng sống rất đẹp, cũng là đại ca của một bang hội nào đó, anh chỉ biết khá là có máu mặt.

[Được rồi, mau nói]

"Cậu có thể cho người điều tra một người tên Trịnh Mai giúp tôi không"

[Cậu từ khi nào lại đi làm mấy việc thừa thãi này? Không lẽ cậu... chấm cô ta?]

"Chấm cái đầu cậu, cô ta dám động vào lão bà của tôi, tôi đương nhiên phải xử lí"

[Lão bà? Từ khi nào mà cậu có lão bà vậy?]

"Khi nào tôi sẽ giới thiệu sau, da mặt cậu ấy mỏng, hay ngại khi gặp người lạ" Giọng anh khi nhắc đến cậu liền dịu dàng hơn, miệng còn khẽ cười sủng nịnh.

[Chọc mù mắt tôi rồi, cậu thay đổi quá nhiều rồi Khôn Khôn à. Được rồi chuyện này tôi sẽ giúp cậu, động đến lão bà của cậu như động đến lão bà của tôi vậy] Tử Dị ra vẻ chính nghĩa nói.

"Là lão bà của mình tôi, sau chuyện này tôi sẽ mời cậu một bữa"

"Được, nhớ mang theo lão bà nhà cậu"

"Cứ thế đi" Anh cúp máy.

Nông Nông đi siêu thị mua đồ về nấu lẩu, giỏ xe dần dần đầy đồ ăn, cậu mua luôn cho mấy ngày sau, còn suy nghĩ xem có phải mua gì nữa không, sau đó ra bàn tính tiền. Tay xách mấy túi đồ, cậu đi bộ về nhà, siêu thị chỉ cách chỗ cậu ở 5' đi bộ.

"Xin hỏi cậu là Trần Lập Nông?" Có chiếc xe dừng lại bên cạnh cậu, một người đàn ông khá to cao đến trước mặt hỏi.

"Đúng vậy, anh là..."

"Tiểu thư chúng tôi muốn gặp cậu nói chuyện"

"Tiểu thư của anh là ai?" Từ Khôn luôn dặn cậu không được đi theo người lạ.

(KunNong) Mối tình đầu (End)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ