1- Giấc mơ của Slug

5.9K 499 37
                                    

Bài hát mình bật khi viết mở đầu chap này ( Hurts like hell - Fleurie ).
https://youtu.be/pUlX8ltm_JU

****************
Chuuya đã có một giấc mơ.

Trong giấc mơ đó, 'cậu' đang chạy rất nhanh, mồ hôi từng giọt lăn từ trán, chảy dọc xuống cằm rồi trườn vào ngực áo, khó chịu, dấp dính, nhưng không đáng quan tâm. Tóc mai bết lại dính lên da lập tức bị gió phả vào mặt cậu hắt ra vì chạy. ' Này! ' - Chuuya thử gọi với ra từ trong góc tối. Bản thể kia của cậu không nghe thấy, miệng vẫn mở, cố thở từng hơi gấp gáp theo nhịp chân tăng dần.

Ở phía cuối con đường nơi cậu ta đang hướng đến là Dazai. Hắn mặc bộ trang phục của bốn năm về trước, cái hồi vẫn còn là ' cộng sự ' với cậu. Màu đen mờ mờ chờm lên viền hình bóng hắn, sắc đỏ ướt của máu loang ra trên dải băng gạc cuốn qua mắt trái. ' Này !! ' - Cậu lại gọi, nhưng gọi Dazai. Hắn ta đang cười? Không, cặp môi khô đó mím chặt, trùng xuống, mắt còn lại phảng phất chút sắc xám khói làm đục con ngươi vốn đã lạnh lùng.

Đêm hắn bỏ đi, cậu cũng đã mơ thấy giấc mơ tương tự. Lúc ấy, cậu đã gào lên, mồ hôi quyện với chất lỏng nóng nơi đuôi mắt, hai hàm răng cắn chặt. Chân cậu lúc đó nặng rất nặng, mỗi bước chạy giống như đều bị bàn tay người túm lấy rồi kéo xuống - bàn tay của những cái xác cậu đã bỏ lại trong quá khứ. Tội lỗi dơ bẩn đen tối là sợi xiềng trói cậu lại với bóng đêm, ngăn cản cậu nhào tới Dazai đang chìm dần. Với tay, xa quá. Hình ảnh người nam áo choàng đen xa xôi lọt trong kẽ ngón tay xòe rộng của cậu tan biến dần đi rồi mất hút. Cậu đã bị bỏ lại.

Đó là giấc mơ cậu không muốn thấy lại nhất. Nó cho cậu biết, khoảng cách giữa cậu với Dazai lớn đến chừng nào. Nó tat vào mặt cậu một gáo nước lạnh : Dazai không và chưa từng là của Chuuya; Dazai không thuộc về Chuuya; Dazai cười khi không có Chuuya. Nhìn bản thân kia cũng đang chạy trong tuyệt vọng, cậu thấy.... đau.

Ồ?

Chuuya kia đang đến gần được hình bóng áo đen đó rồi?
Chuuya kia không khóc, bóng áo đen dang rộng vòng tay, đang tự mình bước về phía người chạy tới?
Chuuya kia đang rất gần, rất gần Dazai. Bàn tay ấy cũng với ra, trong cậu có gì đó nghẹn lại, hồi hộp, ngóng chờ. Không lẽ.... Không lẽ...?

Dazai quay mặt về phía cậu, mỉm cười.
Chuuya đó đã chạm được vào vạt áo hắn, bàn tay áp lên bàn tay, ngón tay đan vào ngón tay-
____
Nắng thành tia chiếu thẳng vào mắt cậu từ chối bị ngó lơ. Chuuya định tiếp tục ngủ đến hết ngày vì giấc mơ kia làm cho cậu mệt quá, nhưng điều gì đó đã nhấc cậu ra khỏi cái ôm của thần ngủ.
Đồng thời, kéo cậu vào một cái ôm khác.

" Cái.... "

Chuuya đang nằm dưới một tấm chăn bông dày, mặt chăn mềm mại ấp lên gáy cậu trong khi mặt cậu vùi vào đâu đó ấm và có hơi người. Bàn tay nam giới mạnh mẽ ôm chặt lấy lớp chăn, gián tiếp ôm cậu, đẩy cậu sâu hơn vào bờ ngực rắn. Cậu vô thức dụi dụi lên đó, cảm giác quen thuộc của băng gạc cọ xát lên da khiến cổ họng cậu vô thức để lộ âm thanh trầm và nhẹ.

[ Soukoku FF ] Sáng hôm sau, gọi ta dậy nhé.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ