Quyển 2: Chương 1-20

3.1K 53 3
                                    

  Q.2 - Chương 1: Năm Tháng Dài Dằng Dặc 

  Bạch Tiểu Hoa nằm ở trên giường mặc cho Ngọc Đường Xuân bắt mạch cho mình, trong đầu lại một mảnh hỗn loạn, một đoạn trí nhớ đan xen cùng những hình ảnh mơ hồ. Mấy ngày gần đây, tình huống thế này xảy ra thường xuyên, nhưng buổi tối hôm nay dường như nghiêm trọng nhất.

Mí mắt dần dần khép lại, bên tai là một mảnh ầm ỹ tiếng kêu lo lắng cùng tức giận, xen lẫn vài tiếng mắng chửi.

Hình ảnh mơ hồ trong đầu, dần dần rõ ràng.

Sở Vân Hiên một thân hồng y, tự nhiên hướng về phía cô mà đi tới, trên khuôn mặt xinh đẹp kia mang theo nụ cười hấp dẫn, trong phượng mâu phản chiếu khuôn mặt của cô, ngón tay thon dài của hắn chạm nhẹ một chút lên môi của cô, nở một nụ cười âm trầm nói, "Hoa Hoa, Hoa Hoa, Hoa Hoa của tôi, em chỉ thuộc về tôi, Hoa Hoa. . . . . ."

"Đừng đụng vào tôi, tôi không phải của anh, không phải là của anh. . . . . ." Lung tung hất tay của hắn ra, cô hốt hoảng lắc lắc đầu.

"Tử tam bát, tôi đếm ba tiếng, cô nếu không cho Lão Tử nói, Lão Tử lột da của cô!" Hình ảnh vừa chuyển, tóc bạch kim chói mắt, Hạ Lưu Ly tuấn mĩ như Apollo đột nhiên xuất hiện, đôi môi khêu gợi mân thành một đường, con ngươi như bảo thạch lóe lên ngọn lửa hừng hực .

"Còn rùa nhỏ, cô thật đáng yêu!" Mi như viễn sơn, mắt như ngôi sao, ôn nhu nho nhã Tiêu Lạc Hàn kéo tay nhỏ bé của cô, đặt ở bên mép nhẹ nhàng hôn, "Con rùa nhỏ, có muốn hay không cùng tôi kết giao?"

Bối rối đưa tay ra, Bạch Tiểu Hoa hoảng sợ xoay người bỏ chạy.

"Tôi không muốn, tôi không muốn, các người cũng tránh ra, tránh ra ——"

Trong bóng tối, xung quanh là một mảnh hoang vu, một người cũng không có, chỉ có bên tai truyền tới tiếng gió vù vù .

Đột nhiên, đụng vào một lồng ngực ấm áp rắn chắc, ngẩng đầu —— đập vào mắt là một con ngươi so với bóng đêm còn đen hơn, đôi môi đỏ thắm giống như máu tươi, Lãnh Như Phong cùng bóng tối hòa làm một thể giống như Satan tới từ Địa Ngục.

Không nói lời nào mà đem cô vứt lên xe, xe máy vừa khởi động, tốc độ cực nhanh làm người ta muốn thét chói tai.

Bạch Tiểu Hoa vô lực tựa vào phía sau hắn, hai tay nắm chặc hông của hắn, đôi môi cũng cắn chặt ——

"Dừng lại, dừng lại, anh muốn dẫn tôi đi đâu?"

Bên tai, là thanh âm của bọn hắn , từng tiếng kêu gọi kia giống như là nguyền rủa, bất kể cô chạy trốn tới nơi nào, âm thanh kia đều đi theo cô.

"Hoa Hoa, Hoa Hoa. . . . . ."

"Con rùa nhỏ!"

"Tử tam bát!"

"Tiểu Hoa. . . . . ."

Từng giọt mồ hôi lạnh lả tả rơi xuống, nhíu chặt chân mày, vẻ mặt hết sức thống khổ, Bạch Tiểu Hoa giống như sống ở trong mộng, tỉnh mà không phải là tỉnh.

--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ---------Phân cách tuyến-

"Hoa Hoa, Này! Hoa Hoa, mau tỉnh lại nga!" Sở Vân Hiên đưa tay, nhẹ nhàng chọc da thịt của Bạch Tiểu Hoa, mềm mại mà đàn hồi, cầm bàn tay lên lại có thịt mềm nhũn, thật là thoải mái!

Một cục cưng và bốn baba - Dạ Khinh Trần( EDIT FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ