3.SMILE

1.9K 118 14
                                    

Gần như họ đã quen dần cảm giác khi ở bên nhau nên không còn ngại ngùng nữa mà thuyên luyên náo nhiệt suốt cả buổi đi. Rồi hắn dừng chân tại một tiệm sanwich, tiệm sanwich có vẻ ngon vì có khá là nhiều người đang đứng xếp hàng chờ lượt. Hắn nói:

- Mày cùng ăn chứ?
- Ừ mua đi

Cậu thật sự đã ăn cơm ở nhà cùng mẹ rồi nhưng đối với cậu vậy vẫn chưa no nên không cần suy nghĩ mà đồng ý luôn. Hắn bảo cậu đứng đây đợi hắn, cậu đương nhiên nghe theo mà đứng tại chỗ chờ đợi. Cậu thật không biết vì lí do gì mà mình lại thích được đi chơi cùng hắn hơn là hai người kia, biểu hiện cách ăn nói của họ không làm cậu phiền nhưng cậu lại quen thuộc với tên này hơn. Vì vậy việc này lại khiến cậu cảm giác khó hiểu, tên này khi xưa đối với mình là như thế nào? Những suy nghĩ nhanh chóng xua tan khi hắn khoác vai cậu và nói thầm bên tai:

- Có đồ ăn rồi nè Mạc nhỏ bé~

Cậu giật thót người lên, toàn cơ thể như muốn phóng chạy. Rồi cậu tự bình tĩnh lại và quay sang người bên cạnh mà trừng mắt.

- Mày chính là muốn hù chết tao!

Cậu gặng giọng đáng sợ quát hắn. Hắn cười gian xảo nói lại.

- Làm sao dám hù chết Mạc Mạc được~
- Đù moá đừng gọi tao một cách dị như thế!

Hắn bắt đầu cười lớn, thật đúng là dễ thương chết người mà. Cái phản ứng không khác gì ngày xưa. Mà giờ hắn cũng chả còn quan tâm chuyện khi xưa nữa, chủ yếu là bây giờ hắn sẽ không bao giờ bỏ cậu một lần nào nữa đâu.

- Tao sẽ không bỏ rơi mày nữa đâu.

Những suy nghĩ của hắn khiến cho hắn lỡ lời thốt ra bằng miệng, nhưng tiếng không quá lớn để cho Mạc Quan Sơn nghe thấy. Hắn quay xuống nhìn cậu, cách cậu ăn cũng thật dễ thương, dù gương mặt cậu có chút cau có. Sau khi cùng nhau lội một đường quanh bờ hồ ở giữa trung tâm thành phố, họ mới bắt đầu ngồi tại một chiếc ghế kế hồ nước. Ngồi từ đây phải gọi là khá tuyệt vì nhờ tán phượng kế họ che bớt ánh nắng, ngoài ra họ còn ngắm được cảnh hồ ma mị không kém trong truyền thuyết. Ngồi ngắm cảnh hồ mà quên mất luôn việc trò chuyện. Người bắt đầu phá vỡ việc yên tịnh này là Hạ Thiên. Hắn hớn hở hỏi cậu cùng đi game center chơi, đương nhiên câu trả lời của cậu là đồng ý-con trai nào mà chả thích chơi game? Nhất là game center và tiệm net? Rồi họ cùng đứng dậy bước đi, lần này cậu đúng là lười, cậu chả muốn đi bộ nữa liền ra hiệu hỏi Hạ Thiên.

- Ê! Tao mỏi chân quá hay là đi Taxi đi!
- Vậy mày trả tiền xe nhé!
- ?!

Cậu khá sửng sốt với câu trả lời của tên này, lúc cậu đi đem cũng không có bao nhiêu, mà game center khá xa nơi này, tính ra tiền xe cũng không thấp! Mày mò tính nhẩm hồi cậu đã đưa ra quyết định của mình.

- Thôi tao đổi ý rồi! Đi bộ đi! Tao muốn tập thể dục!
- Thôi! Thôi! Tao đùa tao đùa! Tao cũng mỏi chân nữa nên đi taxi đi! Tao bao!

Hắn vừa trả lời mà vừa cười không ngớt.

- Tó đẻ! Mày đùa tao à!
- Ừ thì tao đã nói với mày là tao đùa mà!

LOVE YOU [fanfic][Đen x Cam](hoàn thành)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ