Ngoại truyện 3: Nếu em là Venus...?

197 16 2
                                    

  Sau một ngày đám cưới đầy màu hường của tất cả mọi người diễn ra suôn sẻ và nhất là cặp thành vợ thành chồng hạnh phúc nào đó. Cả anh và nhỏ đã dành cho nhau đi tuần trăng mật 1 tháng trời và việc làm trong công ty đã nhường hết cho hắn, quả là một người anh trai tốt nhất địa cầu mà( π.π )


Nói đi cũng phải nói lại nó cũng đã giúp hắn rất nhiều trong việc kí kết hợp đồng với đối tác. Nó không hiểu về mấy chuyện công ty công sở này là mấy nhưng bù lại nó có khả năng thuyết phục và trình độ giao tiếp rất chuyên môn nên giúp được khá nhiều việc. Ngành nghề của nó có thể nói là tự do vô đối không xác định vào một việc một việc nào cả. Hôm thì thiết kế giúp mẹ nó, có hôm nào buồn chán thì đi vào phòng thí nghiệm ba nó chơi rồi thử pha chế thuốc. Còn hiện giờ đây lại đi giúp hắn trong công ty, haizz chính xác thì nó vẫn có khả năng để kiếm tiền nhưng lại đi ăn bám ba mẹ nó từ bấy lâu.

Thôi vào chuyện luôn, hôm nay là buổi làm việc mệt mỏi nhất trong tháng này. Vì chuẩn bị bữa tiệc cho giới thượng lưu ngày hôm sau thì nó và hắn hôm nay phải làm việc đến gần 1h sáng mới được nghỉ ngơi. Nó thì xin phép ba mẹ không về được còn hắn thì loanh quanh với đống hồ sơ chất cao như núi. Hiện giờ thì cả nó và hắn đang cùng ở một nơi, chính xác là trong phòng làm việc của hắn. Thật sự thì nó cũng khá rộng so với chí tưởng tượng của nó khi tìm hiểu kĩ lưỡng về cách thiết kế nơi đây. Phòng bên ngoài được trang trí cũng như mấy căn phòng làm việc bình thường thôi nhưng khi mở cánh cửa nào đó thì bất ngờ khi sau cánh cửa lại là một cái thang máy di chuyển từ phòng làm việc lên căn phòng nghỉ ngơi và là nơi cao nhất có thể nhìn ra sân thượng.

" Bộ đây là lần đầu em đi à mà há hốc miệng thế kia ?"- sau khi cả hai dừng công việc thì hắn dẫn nó lên đây để nghỉ ngơi, giải tỏa street thì đôi mắt nó không ngừng chớp mắt rồi. Bộ bất ngờ với cách thiết kế như vậy lắm sao? Nó cũng là nhà thiết kế tài ba mà sao vẻ mặt thán phục thế này! Haizz.

" Tất nhiên rồi, yêu nhau 7 năm nay mà bây giờ em mới biết cái công trình kiến trúc công ty này thật là nguy hiểm mà. Phải chăng người vẽ ra bản thiết kế này là một đắc lão cao nhân nào đây?"- nó lắc đầu rồi lại gật đầu suy nghĩ, người này chắc dày dặn kinh nghiệm già mà giỏi, người ta luôn có câu gừng càng già càng cay mà. Đầu nó giờ như đang trên mây với trí tưởng tượng phong phú rồi!

" Đúng rồi ! Đắc lão cao nhân đang đứng cạnh bà luôn nè !"- thấy bị chê hay cố tình khen đểu nữa. Biết rõ là giới thiết bị công nghệ công ty không được phép bị rò rỉ ra bên ngoài thì làm sao hắn có thể tin tưởng được người khác mà cho họ làm công việc này chứ!

" Woa, giỏi thế cơ! Natsu nhà ta trưởng thành và dậy thì thành công rồi, hahaha!"- nó cười lớn với câu nói mang ý trêu chọc hắn mà không biết rằng ranh giới cõi âm đang cận kề bên cạnh nó.

Ai nói tình yêu là phải lãng mạn ?

Ai nói tình yêu là phải trong sáng ?

Ai nói là ghét nhau mới được cãi nhau ?

Liệu thật sự đó mới là tình yêu chăng ?

Đối với tụi nó....

Tình yêu phải có sự hài hước,

Tình yêu phải gắn với nụ cười

Và để điều đó xảy ra thì ....

Tình yêu phải có sự lầy lội :)

" Vậy để tôi cho em thấy tôi đã trưởng thành như thế nào !"- hắn nhếch mép với nụ cười đầy man rợn khiến nó bỗng dưng im bặt mà không dám cười thêm câu nào nữa. Ây da, biết sợ rồi à !

(Ver / Nalu )  Tao nói yêu mày ! Mày tin không ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ