Mối tình đầu

975 85 38
                                    


Chỉ còn 2 tiết nữa là buổi học của tôi kết thúc , tôi vẫn đang rất muốn gặp lại cha , ước được trực tiếp hỏi " Cha sống ổn ko ? " Thế quái nào , Gradient và Paperjam lại sướng tới vậy ! Có lẽ chỉ vì họ là con của cha với bác Error ko ? 

------ Qua 2 tiết học ------

Hôm nay ba đi làm nhiệm vụ của đội Cận vệ hoàng gia , bác Pap thì bận nấu ăn nên tôi lại phải đi bộ về nhà một mình . Tôi chỉ nhớ mang máng về kỉ niệm xưa , về hình ảnh thân thuộc mà người cha để lại . Phải ! Chính ngay cái ngày xảy ra tai nạn hi hữu đó mà tôi được ở bên cạnh cả cha và ba . Vòng tay cha ấm mà còn gọn , bồng tôi đi khắp nơi thăm quan , tại sao giờ tôi cô đơn quá . " Phịch " quá chăm chú nhìn cảnh vật xung quanh mà tôi bỗng đụng phải một cậu bạn , cậu ta mặc một chiếc áo dài tay màu trắng , có quàng khăn kẻ đen , trên khăn gắn cái khuy tựa hình ngọn lửa trắng ( Pun : Và đây là cậu ta ) Nhìn cậu ta cao hơn tôi hẳn 1 cái đầu -.- hay chắc do bản thân mình lùn quá

              Bên trái đó nhé :v , bên phải là tôi Blueprint đáng yêu :3

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

              Bên trái đó nhé :v , bên phải là tôi Blueprint đáng yêu :3

Raven : - Ngươi đi ko nhìn hả , ít ra cũng xin lỗi ta đi chứ !!

Tôi xin lỗi ạ , tôi sẽ chú ý khi đi đường hơn - Tôi đáp trả bằng cậu ta , mong cậu ta bỏ qua 

Raven : - Được rồi , ta đi đây 

Tôi cúi xuống cảm tạ , rồi cắm mặt chạy thật nhanh về nhà . Nhưng tôi chưa hề nhận ra , mình đã đánh rơi thứ gì đó rất quan trọng . Đi tới gần bờ hồ , tôi đặt mông mình xuống thềm đá để suy nghĩ , rảnh dỗi lại mò tay lấy cục Rubik ra xoay nhưng ... Ko có , ở đâu rồi ?? Tôi hoang mang , quay lại tìm ở con đường kia . 10p trôi qua , tôi dần đánh mất hi vọng về món bảo vật cha tặng , tay thì nắm thật chặt khăn quàng quấn quanh cổ như cố ko để mất . Lệ từ từ chảy ra từ hai hốc mắt , tôi cảm thấy mệt mỏi , chỉ biết nằm ườn ra và khóc , cho vơi đi nỗi buồn 

Raven : - Của ngươi này ! 

Giọng nói này , ko lẽ nào ? Tôi bật dậy , nhìn ra sau . Là cậu nhóc vừa nãy tôi lỡ đụng phải . Ánh mắt tôi thu hẹp lại vào cậu nhóc ấy , bàn tay nhỏ nhắn của cậu ta đang cầm khối Rubik sắc màu của tôi 

Món đồ đó ... Nó là của tôi 

Raven : - Cầm lấy !! 

Cảm ơn cậu , cậu tên gì vậy ? Cậu im lặng trong phút chốc rồi mới giải đáp thắc mắc của tôi . Raven - một cái tên đẹp , hay hơn Blueprint của tôi 

Cảm ơn cậu nhiều lắm ... 

Gương mặt tôi cứ ửng xanh , trái tim đập nhanh , hay tôi đã bị rung động trước cậu ấy . Mặc cho tôi biết chắc nó chỉ đơn giản là tình cảm nhất thời , nói rõ hơn là sự cảm kích bởi hành động của cậu ấy !! Nhưng nó đã nhanh chóng trở thành ... thứ gì đó trong tôi ...

                    ~ Một mối tình đầu ~


BluePrint - đứa con của sự sáng tạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ