vô danh.

8 1 0
                                    

#Đoản
Năm nàng 15, hắn 17.
Hắn ngạo nghễ múa gươm dương oai trc mặt mọi người. Ánh mắt ấy, khuôn mặt ấy khắc sâu trong tim nàng.
Năm này 18, hắn 20 tuổi.
Trong đêm mưa gió hắn thẳng tay giết gia quyến của nàng, ép nàng cưới hắn. Nỗi đau đớn mất ng thânkhiến mái tóc nàng trong một đêm hoá bạc.
Năm nàng 21, hắn 23.
Vì lỡ tay làm vỡ tượng Phật của mẫu thân hắn để lại mà nàng bị đày làm hạ nhân, chịu đủ loại vũ nhục. Nàng ko oán thán, chỉ mỉm cười chấp nhận.
Năm nàng 23, hắn 25.
Để cứu sống em gái của hắn mà nàng phải làm vật trao đổi. Khi ấy, nàng mang trong mk đứa con của hắn lại bất lực để hắn cướp đi sinh mạng bé nhỏ chưa nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Năm nàng 27,hắn 29.
Hắn dùng mọi thủ đoạn cướp nàng trở về bên mk, lấy lí do cần nàng bên cạnh, ko có nàng sống ko đc. Nhưng lúc này nàng mãi mãi bất động, ko nói ko cười. Nàng nằm lạnh trên cỗ quan tài băng. Hắn nói: " nàng là của ta, dù chết vẫn phải là của ta".......
Rất nhiều năm sau này. Người đời kể lại câu truyện tình của họ. Có người nói rằng trên ngọn núi Ảnh Nguyện có 1 hang động, vào đó sẽ thấy một cỗ quan tài băng mở nắp, bên trong là hai con người mái tóc bạc mặc hỉ phục. Nam nhân khẽ mỉm cười quay đầu nhìn nữ nhân. Nữ nhân kia cũng vậy. Họ ko chết mà chỉ ngủ thôi( ng đời nghĩ vậy)

#Ám Dạ
#nhớ_ghi_nguồn khi mang đoản ta đi

Tuyển Tập Đoản,  Thơ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ