Chương 3+4

2.3K 91 0
                                    

CHƯƠNG 3: Anh trai độc miệng

Bạch Vi hơi hơi nhíu mày, nói tốt khuyên nhủ, "Tử Tử tuổi còn nhỏ, nó chỉ là nhất thời luẩn quẩn trong lòng, con không cần nói em con như vậy."

"Chính là bởi vì mẹ cứ mãi nuông chiều em ấy, mới có thể đem em ấy nuôi đến ngu ngốc như vậy." Cho dù là mẹ ruột, Mộ Dung Thừa cũng không lưu tình chút nào oán giận ngược lại.

Khuôn mặt nhỏ củaTô Tử đỏ lên.
Hắn thế nhưng mắng cô ngu ngốc!
Khi cô còn sống, là nữ kiểm sát trưởng ưu tú nhất thành phố Thanh Giang, được ca ngợi là nữ thần vừa có sắc vừa có tài! Còn có một số bạn hữu thân thiết gọi cô là Astraea!
Biết Astraea là ai sao? —— là nữ thần công lý của Hy Lạp cổ đại!
Tô Tử từ nhỏ đến lớn ở trong khen ngợi mà lớn lên, chưa từng có người nào nói dám nói cô ngu ngốc!

...... Không, có lẽ cô thật sự rất ngốc.
Ngốc đến mức bị người hại chết, lại không biết hung thủ là ai.

Tô Tử cắn môi không lên tiếng, mắt to đen bóng ướt át có ủy khuất, có oán giận.

Thái độ ẩn nhẫn của cô làm Mộ Dung Thừa có chút lau mắt mà nhìn, đổi lại là Mộ Tử ngày thường, sớm nên cuồng loạn rống to kêu gào.

Bất quá Mộ Dung Thừa hoàn toàn không vì cái này mà ngoài miệng lưu tình, hắn miệng lưỡi lạnh nhạt, mang theo nhàn nhạt ghét bỏ: "Cũng không soi lại gương, cư nhiên nghĩ rằng dựa vào tự sát có thể vãn hồi tâm ý đàn ông, không bằng trực tiếp đi chỉnh dung."

"Dung Thừa!" Bạch Vi thật sự bị chọc giận, "Con như thế nào có thể nói em gái như vậy ?!"
"Con nói sai rồi sao?" Mộ Dung Thừa châm biếm một tiếng, "Nga, không chỉ riêng khuôn mặt này, nhớ rõ đem đầu óc cũng hảo hảo trang điểm một chút, tự sát vì đàn ông, em cũng thật có tiền đồ."
Cuối lời nói, không biết nghĩ đến cái gì, đáy mắt hắn xẹt qua một tia đau lòng.
Bất quá chỉ là lướt qua trong giây lát, nhanh đến mức giống như ảo giác.

Tô Tử không tin được trừng mắt nhìn Mộ Dung Thừa, bị lời nói ác độc của hắn nhắm đến mà sợ ngây người!

Đây là anh trai sao? Lại giống kẻ thù đi?!

Bạch Vi tựa hồ cũng đối với đứa con trai này không có biện pháp, đau đầu không thôi nói: "Tử Tử đã làm sai chuyện, con làm anh có thể chậm rãi dạy dỗ em gái, có thể hay không đừng nói này nọ tổn thương nó? Nó chỉ là tuổi còn nhỏ, chờ trưởng thành liền sẽ biết làm làm vậy là không đúng......"
Mộ Dung Thừa kéo khóe miệng xuống, đối với Bạch Vi không nhận ra điểm mấu chốt thì mắt điếc tai ngơ, hờ hững nói: "Nếu mẹ không có việc gì, con đi trước."
Bạch Vi hỏi: "Em gái con bị bệnh, con còn muốn đi đâu?"

Mộ Dung Thừa bước chân dừng lại,khuôn mặt tuấn mỹ lạnh nhạt thế nhưng toát ra một chút độ ấm, "À, bạn gái của con bị bệnh, cũng nằm tại bệnh viện này, con muốn chạy qua xem."

Bạch Vi nghe vậy ngẩn người, nàng biết đứa con trai này của mình thanh danh ở bên ngoài có bao nhiêu hỗn độn, nữ nhân bên người chỉ xem như là cưỡi ngựa xem hoa chưa bao giờ nghiêm túc.

[DROP][EDIT]Mộ Thiếu! Vợ ngài lại trọng sinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ