6-2. Mẹ yêu

1.1K 58 3
                                    

Đây là lời hứa thứ hai mà Sehun hứa với tôi. Lời hứa đầu tiên anh ấy đã thực hiện được, rằng anh ấy sẽ thuyết phục được bố tôi đồng ý cho hai chúng tôi đến với nhau, chính thức về chung một nhà. Lời hứa thứ hai này, không phải riêng Sehun mà là cả hai chúng tôi cùng nhau thực hiện.

Suốt quãng đường còn lại, tôi cứ ngồi ngẩn ngơ cười một mình, đầu còn lắc lư theo giai điệu của ca khúc Take you home do Baekhyun trình bày, bàn tay được bao bọc trong bàn tay to lớn của người bên cạnh.


"Eri về rồi đây!"

Vừa bước chân vào nhà, tôi cất cao giọng thông báo, hai tay ôm lấy cánh tay của Sehun. Chào đón tôi chỉ có tiếng giở sách sột soạt của thằng nhóc mặt lạnh đang ngồi trên sofa đọc sách. 

"Ya, Go Seungri, chị mày về mà mày cũng không chào chị mày một tiếng được hả? Còn có anh rể siêu cấp đẹp trai của mày nữa đấy!"

Lúc này tôi và Sehun đã đứng trước mặt nó, sau 5 giây, nó đưa mắt lên nhìn Sehun, không to không nhỏ tuôn ra một câu hai tiếng:

"Chào anh."

Sehun hơi nhếch miệng cười, trong ánh mắt có thể thấy được cảm xúc hiện tại của anh ấy: Anh rất thích chú mày đấy! Tôi chỉ biết đỡ trán, ngay từ lần đầu gặp Seungri, Sehun đã ghé tai tôi bày tỏ lòng yêu thích: Thằng bé này thú vị thật!

Go Seungri, em trai duy nhất của tôi, kém tôi 4 tuổi, có bộ não siêu phàm, hiện đang học làm công tố viên, trên mặt đeo cái kính cận to đùng dày cộm, đầu tóc thì vừa xoăn vừa xù, suốt ngày chỉ biết ôm sách đọc không biết chán. Thằng nhóc này cả ngày có thể dán mắt vào sách vở không nói câu nào, bạn bè chưa từng gặp qua, có thể coi là một thằng con trai lập dị cũng không sai. Tôi nói được câu nào là lại xỏ xiên câu đấy, nhiều lúc tôi cảm thấy nó phải lớn hơn tôi cả chục tuổi. 

Khi biết tôi hẹn hò với Sehun, Seungri chẳng nói lời nào, khi biết tôi kết hôn với Sehun, nó cũng không nói một lời nhưng khi người chủ hôn hỏi khách khứa tham dự lễ cưới của chúng tôi rằng có ai muốn có ý kiến đối với đôi phu thê này không, nó giơ tay, đứng lên nói một câu mà có đến chết tôi cũng không quên: Anh không được phép rời bỏ chị tôi. Nó nhìn thẳng vào mắt Sehun, Sehun cũng nhìn nó rồi mỉm cười đáp lại: Được. Khoảnh khắc ấy, tôi cuối cùng cũng có cảm giác mình có một người em trai.

Không muốn đấu võ mồm với nó tôi kéo Sehun ngồi xuống, tựa đầu lên vai anh ấy dưỡng sức để tối nay còn ăn sinh nhật mẹ yêu. Chưa đầy 10 phút sau, ở cửa chính đã xuất hiện hình dáng của bố mẹ tôi.

"Eri về rồi đó hả? Cả Sehun nữa!"

"Bố mẹ~!!!"

Tôi bật dậy, lao đến ôm lấy vai hai người, bên tai nghe được tiếng chào của Sehun, sau đó liền bị gõ vai. Tôi buông bố mẹ ra, ngơ ngác nhìn Sehun. Anh ấy nhìn tôi bất lực xong cũng không nói gì tới bên giúp bố mẹ tôi xách hai túi đồ to đùng. Bây giờ tôi mới để ý trên tay bố mẹ đang xách đồ nặng.

[Fictional Girl] Cuộc sống hôn nhân hạnh phúc cùng siêu sao vũ trụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ