Chap 6: NamJoon is back, and his presence changes everything (ii)

774 93 6
                                    

YoonGi là kiểu người tuy dễ suy nghĩ tiêu cực nhưng không bao giờ hối hận về con đường mình đã chọn. Dù đích đến cuối cùng có thể không là con đường trải đầy hoa, thì YoonGi, người luôn cẩn trọng xem xét mọi phía của vấn đề, tin rằng mình đã chọn lựa điều tốt nhất tại thời điểm phải đưa ra quyết định.

Tuy vậy, cậu luôn thấy hối hận về những chuyện liên quan đến người con trai mang tên Kim SeokJin.

YoonGi nghĩ mình đã có thể có gắng hơn trong mối quan hệ của hai người, nên chủ động nhiều hơn là dựa dẫm SeokJin luôn hoàn hảo trong việc chăm sóc người khác. YoonGi thấy hối hận vì đã đắm chìm ở studio mà quên đi những buổi hẹn ăn tối, hối hận khi để ngại ngùng nuốt chửng những lời yêu thương, hối hận vì đã trì hoãn việc nói chuyện khi nhận ra rõ ràng có gì đó không ổn giữa cả hai. Cậu đã có SeokJin ở bên từ thuở nghỉ ngang cấp ba để vừa làm thêm vừa viết nhạc, nên trong tiềm thức, YoonGi luôn tin rằng anh sẽ mãi mãi ở đó, bên cạnh mà ủng hộ cậu vô điều kiện. Vậy nên, cậu vô tình quên đi những lời cảm ơn bữa ăn mà SeokJin đã chuẩn bị, quên đi những lời ngọt ngào thủ thỉ bên tai, quên đi một lời giải thích rõ ràng trước scandal tình cảm với cô ca sĩ đang nổi.

Chẳng phải anh là SeokJin còn cậu là YoonGi, và SeokJin thì luôn hiểu những điều điều mà YoonGi cần nói?

Trong danh sách những điều khiến Min YoonGi hối hận liên quan đến Kim SeokJin, vị trí đầu thuộc về việc không giữ SeokJin vào đêm anh nói lời chia tay. Họ cãi nhau một trận to, và YoonGi đã tức giận đến mức nói ra những điều gây tổn thương người cậu yêu, đơn giản chỉ vì YoonGi là một đứa nóng tính và cậu sẽ chẳng thể kiềm chế cơn giận nếu SeokJin không ở bên xoa dịu. Nhưng SeokJin lúc đó cũng có quá nhiều cảm xúc hỗn loạn trong lòng, chẳng giữ được bình tĩnh mà nói hết tất cả ấm ức, bắt đầu từ những việc tủn mủn nhỏ nhặt nhất mà anh cũng không nghĩ là mình để ý. Rồi cuộc tranh cãi lên đến đỉnh điểm, và YoonGi đã không làm chủ bản thân mà phun ra những lời độc địa nhất, không để ý người đang cãi nhau với cậu bỗng chốc im bặt. Đợi YoonGi gào hết những câu chữ cuối cùng, SeokJin chỉ lẳng lặng nói:

"Nếu đó thật sự là những điều em nghĩ, thì chúng ta nên dừng ở đây."

Giây phút đó, YoonGi mới biết, mình đã sai. Là sai thật rồi.

Từ tức giận đến điên người, YoonGi bỗng cuống quýt nhìn người SeokJin run rẩy đầy đau đớn với hai bàn tay nắm chặt. Cậu cứ nhìn mãi những giọt nước đong đầy trong đôi mắt của SeokJin, hận bản thân đã không tiến đến và lấy tay gạt nước mắt của anh như cậu thường làm; YoonGi cứ thế mà chôn chân một chỗ, nhìn mãi cho đến khi SeokJin quay đi và rời khỏi căn hộ của cả hai.

YoonGi chẳng thể giữ anh lại.

Nỗi thất vọng đến tột cùng trong đôi mắt đen từng lấp lánh như những vì sao khiến cậu cảm thấy mình chẳng có quyền để làm điều đó.

YoonGi ngồi sụp xuống sàn, hoàn toàn không chợp mắt nguyên đêm. Cậu cứ ngồi thế mà đợi SeokJin trở về, hi vọng màn đêm trôi qua sẽ cho hai người sự bình tĩnh để nói chuyện mà giải quyết mọi thứ, giống như cách họ đã vượt qua bất kì cuộc cãi vã trước đây.

Never thought it'd hurt [YoonJin|Hidden couple|Shortfic]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ