77 ~ 78

5.8K 226 8
                                    

Chương 77: Gán

Nghe bọn họ thảo luận kết quả, trong lòng Đằng Dục cũng ngứa, nhưng mà hắn biết được, có Triệu vương điện hạ cùng Dung gia tham gia, hắn không có cơ hội tham gia, nhưng mà cũng không có tiếc hận gì quá lớn, nếu là hắn hắn cũng sẽ lựa chọn giống như Lý Phong cùng Đường Xuân Minh, thứ như vậy nếu như để trong tay mình căn bản không giữ được bao lâu, nhất định phải mượn hậu phương càng lớn càng tốt.

Sau khi đàm luận xong chuyện sản xuất rượu, sau đó chính là, thôn Bình Sơn sản xuất lương thực, Dung gia cũng là nhà vô cùng giàu có, Dung Nguyệt từ nhỏ có thứ tốt nào mà chưa hưởng thụ, dù bây giờ vào nam ra bắc, kỳ thực trên phương diện sinh hoạt vẫn rất tinh xảo, nhưng ăn qua đồ của Đường Xuân Minh liền biết, dù là cống phẩm trong hoàng cung cũng không được như nơi này, vì vậy Triệu vương điện hạ mới để cho hắn tự mình đến bàn cuộc trao đổi này.

Thế nhưng giống như rượu, muốn lương thực hạng nhất căn bản là không thể thỏa mãn số lượng cần còn hạng một hạng hai có thể ra lớn một chút, nhưng số lượng có hạn, kết quả cuối cùng gạo cùng lúa mạch hạng nhất chỉ có thể do Đường Xuân Minh cung cấp, cũng cung cấp hạt giống cho chỗ Dung Nguyệt hàng năm, lương thực trồng được tuy rằng không sánh được hạng nhất, nhưng cũng gần như bằng với người thôn Bình Sơn trồng ra, đương nhiên, cũng giới hạn cung ứng.

Cái gì cũng có hạn, Dung Nguyệt có loại kích động muốn nôn ra máu, nhưng mà trong lòng hắn cũng hiểu được, càng như vậy mới càng có vẻ quý giá, thứ tốt không thể tràn lan.

Hai bên bàn luận xong xuôi liền ký khế ước, đồng thời, Đằng Dục cũng ký một bản khế ước khác, vì vậy, Lý Phong mời Lý Chính đến đây, ngoại trừ nhà Lý Phong tiếp tục bán rau cho nhà Đằng Dục, còn có trong thôn cũng ký kết một phần bán rau dưa với Đằng Dục.

Thiên tính của người làm ăn khiến cho Dung Nguyệt ngứa tay muốn chen vào một chân, có thể tưởng tượng muốn thôn Bình Sơn cung cấp nhiều là không được, căn bản không có đất để sản xuất thêm, huống hồ hắn có thể nhìn ra được Đằng Dục căng thẳng chỉ lo Dung gia cướp đi bộ phần nguồn cung cấp này, mà Đường Xuân Minh lại là người tuân thủ hứa hẹn, sẽ không chủ động cắt đứt chuyện qua lại làm ăn với Đằng Dục.

Lý Phong cùng Đường Xuân Minh thực sự không có ý muốn như vậy, đặc biệt là đối với Đường Xuân Minh mà nói, Đằng Dục là người đầu tiên biết được giá trị rau dưa của hắn, giải quyết khó khăn ngay lúc đó của hắn, huống hồ con người Đằng Dục cũng là người trọng tin tức lại thức thời, trước khi Đằng Dục phạm sai lầm, hắn sẽ không chủ động cắt đứt con đường làm ăn với Đằng Dục. Đối với hắn mà nói, vẫn là ý thức tiểu dân chiếm phần lớn, chính là bây giờ, nghĩ đến hàng năm có bạc trắng toát tới tay, hắn đã tính toán đến những tháng ngày sau này, không có ý chí tiến thủ gì lớn, cũng không muốn rời khỏi thôn Bình Sơn này đi ra bên ngoài sinh sống.

Sau khi bàn xong xuôi Đằng Dục hài lòng rời đi, đối với chuyện có thể nắm chắc được những đồ này trong tay hắn có cảm giác rất có thành tựu, nhiệt tình mười phần.

Dung Nguyệt không lập tức rời đi, mà vô cùng thanh thản để cho Đường Xuân Minh dẫn hắn đi dạo quanh thôn cùng vào núi một chút, lần trước là Lý Phong dẫn Triệu vương, lần này đến phiên Đường Xuân Minh dẫn Dung Nguyệt, hơn nữa Dung Nguyệt có vẻ rất thích hai đứa nhỏ, liền ngay cả đến sau núi cũng mang A Lâm theo, nếu không phải A Sâm còn quá nhỏ, phỏng chừng cũng mang tới đây. Bởi vì là ca nhi, A Lâm không có câu nệ Dung Nguyệt giống như Triệu vương.

[EDIT] Xuyên việt chủng điền chi mãn đường xuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ