- Thiên, Vũ Thiên, Vũ Thiên, dậy!
Bên tai văng vẳng tiếng gọi lanh lảnh như chuông reo của Băng Di khiến Vũ Thiên lập tức tỉnh giấc. Đập vào mắt là thân ảnh xinh đẹp của cô, Băng Di thấy người kia tỉnh liền khoan thai đứng dậy, lơ đãng nói:
- Bây giờ là 5 giờ sáng rồi, thời điểm này tang thi ít ỏi nên đi thôi...
- Ừm... - Vũ Thiên không hiểu sao lại ngủ lâu như vậy, căn bản anh luôn mắc chứng khó ngủ vậy mà hôm nay lại ngủ lâu tới vậy, bên cạnh vẫn cảm thấy mùi hương và hơi ấm của cô, mặt đột nhiên nóng bừng. Hơn nữa, vừa nãy, cô gọi anh là Thiên, có chút vui vẻ.
- Sao vậy... - Băng Di đang thu dọn đồ vào túi, thấy Vũ Thiên có 'biểu hiện lạ' liền nhăn mi.
- Không có... - Vũ Thiên bừng tỉnh rồi lại giữ phong thái lạnh lùng, e hèm một cái rồi dọn đồ của mình, đồ nên vứt liền để lại. Băng Di vốn dĩ đã xong xuôi, liền đi tới trước mặt Dao Dao và Thành Tuấn đang ở tư thế ngủ xấu xí và kém phòng bị nhất liền cau mày. Tay đưa ra búng nhẹ lên trán hai người kia, nhẹ giọng:
- Không muốn chết thì dậy đi...
Nói rồi liền mặc kệ hai đứa kia mơ màng rồi hoảng sợ bật dậy, nhìn cô bằng ánh mắt ba chấm. Băng Di tới trước chỗ Thanh Tú, tay đưa ra bắt mạch...
- Di Di đó hả?... - Giọng Thanh Tú thều thào, cơn đau đớn vẫn còn khiến cô ấy không khỏi khó nhọc.
- Ừm... Sao rồi...
- Ổn. Lại làm trở ngại cho các cậu rồi... - Thanh Tú thở dài thất vọng.
- ... - Băng Di đưa mắt liếc nhìn cô ấy một cái rồi lại quay đi tiếp tục thay băng, miệng lại nhàn nhạt nói - Không muốn làm trở ngại thì mau khỏe đi...
- Di Di, nhiều lúc tớ thấy tớ rất vô dụng... Trong khi các cậu đều có năng lực thì tớ lại yếu ớt không thể giúp đỡ...
- Bây giờ mới thấy sao...
- Hả? - Thanh Tú ngây ra, có nhất thiết cô (BD) phải độc miệng thế không?
- Muộn rồi...
- Ơ...
- Cậu... vừa kích phát dị năng Thổ rồi... Cố gắng tu luyện đi! - Băng Di nhếch môi nói rồi mặc cho mặt của Thanh Tú đang ngơ ra liền rời đi. Lúc này, Dao Dao và Thành Tuấn mới kinh ngạc nhìn ra, vui vẻ nói:
- Chúc mừng cậu nha...
- Ừm... Hihi... - Thanh Tú cười vui sướng, Băng Di, cảm ơn cậu. Nếu không phải nhờ cậu, có lẽ tớ không qua nổi... Tay phải của cô (TT) nhẹ nhàng chạm xuống đất, liền xuất hiện vết rạn hơi lớn. Chết! Lỡ tay! (ngu thì chết ~ Ahihi)
- Đừng làm càn... Cậu mới kích phát, căn bản nếu lỡ tay, chết như chơi. - Băng Di đứng cạnh Vũ Thiên đang bàn chuyện thấy động liền không nhìn Thanh Tú, miệng chợt nói. Thanh Tú im bặt, cô (TT) đã dấu tay làm thử, căn bản từ chỗ Băng Di khó thấy. Mà kể cả không thấy, động nhỏ như vậy, cô (BD) lại dễ dàng nắm được, chính là Băng Di đã mạnh hơn cô (TT) rất nhiều...
Băng Di! Cậu chính là thần tượng của tớ!
_____________________________
Thanh Tú vốn chỉ thương ở vai trái, nên vẫn đi tốt, tay trái hơi khó cử động, căn bản điều trị cơ bản 1 tuần sau là đỡ đi. Nhóm 5 người nhanh chóng xếp đồ, rồi đi ra cửa. Tiếng động này cũng đủ để mấy người kia tỉnh giấc... Họ cũng nhanh nhẹn đứng dậy, chuẩn bị đi.
![](https://img.wattpad.com/cover/151543734-288-k973635.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Trùng Sinh Mạt Thế Cường Đại Nữ Vương
Teen Fiction** Phô Mai ** Sát thủ top1 thế giới, vô sỉ bá đạo - Độc Cô - giao hồn chuyển kiếp, trở thành nữ phụ mạt thế, vật hi sinh của nữ chính bạch liên hoa... Trong lúc mạt thế hỗn loạn, cô cư nhiên nhàn nhã xem kịch thưởng hoa, rất thoải mái chém giết tan...