Chương 107: Đến sân bay bắt cô về

529 41 4
                                    

Vừa nhìn thấy số hiện trên màn hình là của Cha Minwoo, sắc mặt anh càng u ám đáng sợ, "Tốt nhất là cậu có chuyện quan trọng gì cần nói với tôi đấy!" Anh nghiến răng nói.

"Yerin sắp đi rồi!" Lời của Cha Minwoo từ đầu kia vong đến, khiến bộ não Kim Taehyung ngừng hoạt động trong chốc lát.

Cậu ta nói gì?

"Sao không có phản ứng? Tôi nói, Yerin.... Jung Yerin, sắp đi rồi!" Cha Eunwoo tưởng Kim Taehyung không nghe rõ, nên nói lại chậm rãi từng chữ nói rõ nguyên câu.

Lúc này Kim Taehyung mới tỉnh hồn. Lập tức ngồi bật dậy, "Có ý gì? Cô ấy phải đi? Đi đâu chứ?"

"Xem ra, cậu quả nhiên không biết gì." Cha Minwoo hất hất tóc. Sau khi tung ra một tin tức nóng hổi, anh chàng đã không còn vẻ sốt ruột lo lắng nữa mà ngược lại thì cứ tình tang nhởn nhơ.

"Tôi hỏi cậu, lời cậu mới vừa nói là có ý gì?" Kim Taehyung không thể nào bình tĩnh được nữa. Trong lòng mơ hồ dâng lên một dự cảm xấu.

"Không phải cậu không quan tâm sao? Dù sao cậu cũng không quan tâm cô ấy, tôi thấy, tôi không nên...."

"Cha Minwoo!" Kim Taehyung nghiến răng phun ra ba chữ cắt ngang câu nói của Cha Minwoo.

Tuy cách nhau qua chiếc điện thoại, Cha Minwoo vẫn có thể cảm nhận được tâm tình u oán của người ở đầu bên kia. Thoáng rùng mình, không dám đùa giai nữa, vội vàng thành thật thú nhận toàn bộ, "Mới vừa rồi em trai của tôi đến sân, nói là đi tiễn Yerin. Cô ấy được công ty giải trí Wesley ký hợp đồng, phải đi Hàn Quốc học khóa đào tạo."

"Đi Hàn Quốc?" Kim Taehyung đứng phắt dậy.

Đáng chết! Người phụ nữ này, đi mà không hề hé lời với mình một tiếng!

"Sân bay nào? Mấy giờ bay?" Kim Taehyung tùy tiện lấy đại quần áo qua loa mặc lên người miệng vẫn không quên hỏi Cha Minwoo.

Người phụ nữ kia....Lại còn dám âm thầm lặng lẽ rời đi!

"Cái này em trai tôi không nói với tôi."

"Shit! Không phải cậu với lão tổng Wesley quen thân lắm sao? Thay tôi gọi điện thoại hỏi thăm một chút xem là sân bay nào!" Kim Taehyung nôn nóng quýnh quáng lên, nút áo sơ mi còn chưa kịp cài hết đã tóm lấy chìa khóa xe phóng như bay ra ngoài.

"Biết rồi, biết rồi. Có tin sẽ lập tức thông báo cho cậu." Cha Minwoo vừa đáp vừa thì thào lẩm bẩm: "Chậc, chậc, xem cậu như vậy, dường như rất là quan tâm Yerin nha...."

"Cậu câm miệng! Hai phút sau cho tôi tin tức cụ thể!" Kim Taehyung cúp điện thoại, vào thang máy đi xuống tầng hầm để xe.

Suốt đường đi, không ngừng gọi điện thoại cho Yerin.

Nhưng đáp lại anh ở đầu bên kia chỉ là giọng nói lạnh lẽo và cứng ngắc của tổng đài.

Điện thoại, không thể liên lạc....

Hừ, lại còn không thể liên lạc!

Kim Taehyung nóng nảy vứt điện thoại sang ghế phụ, rất muốn bắt người phụ nữ kia về ngay và dạy dỗ cho cô một trận.

[Chuyển Ver/Taerin_Eunkook] Tổng giám đốc tha tôi điNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ