Tình địch nhìn nhau đỏ con mắt.

565 48 5
                                    

Sau ngày hôm ấy, số lượng Lee Seung Ri gặp mặt Kim Min Hoo nhiều hơn đáng kể. Lúc thì anh ta bất chấp sự vây quanh của fan, đứng đợi cậu trước cổng bệnh viện, lúc thì lại kiếm cớ dạ dày không tốt để vào phòng cậu đòi khám bệnh. Khiến cho Ji Yong mỗi lần đến đón cậu là một lần nổi cáu. Anh chỉ hận không thể lao vào và đấm bay mặt tên đó. Gì chứ, cái thứ minh tinh đầu xù xì trẻ người non dạ mà đòi cướp Seung Ri khỏi tay anh ư? Một thanh mai anh còn xử được, cậu ta nghĩ mình là ai? Hừ, rồi cũng sẽ thua trong tay anh thôi!

"Cậu, lại đến đây làm gì?"

Nhìn cái đầu xù hôm nay được vuốt keo bóng mượt, anh nhăn mày. Tên này thấy anh chưa làm gì nên càng ngày càng lấn tới phải không?!

"Khám bệnh. Anh không thấy tôi đang bị ốm đây hả?"

Kim Min Hoo khoẻ mạnh ngước mắt lên nhìn Ji Yong, mặt dày nói. Hừ, cũng chỉ là bạn trai thôi, làm gì có quyền quản vậy? Anh ta thích thì anh ta đến, làm sao, hử?

"Tôi nghĩ cậu cứ cắt phăng cái dạ dày đi, thế là xong, hết bệnh. Chứ đến tìm bác sĩ nhiều mà mãi không khoẻ, phí thời gian, tiền bạc lắm."

Kwon Ji Yong ngồi xuống ghế sofa trong phòng, nhếch miệng. Hừ, cái cớ khám bệnh này, cậu ta dùng mãi mà không chán sao? Nhảm nhí, nghĩ cái mặt này của anh dễ bị dắt mũi thế hả?

"Ji Yong, anh đến làm gì vậy? Trong người không khoẻ sao?"

Seung Ri sau khi đo huyết áp cho Kim Min Hoo xong, không khách khí liền vứt tay của anh ta sang một bên, quan tâm Ji Yong, làm cho anh lên mặt. Nhìn đi, nhìn đi, đó là người yêu của anh, của Kwon Ji Yong anh, nhé!

"Không có gì đâu, bây giờ cũng đã trưa rồi, anh đến đưa em đi ăn trưa. Có một quán mới mở khá ngon ở gần đây, chúng ta đi thử nhé?"

Ji Yong ngọt ngào lại gần cầm lấy bàn tay của Seung Ri, khiến cho cậu giật mình sởn gai ốc. Mẹ ơi, hôm nay Kwon Ji Yong bị làm sao vậy? Chẳng có lẽ, vì Kim Min Hoo mà anh bị biến thành như này sao? Hu hu, hãy trả lại cho cậu một Kwon Ji Yong nói giọng bình thường đi mà!!!

"Vâng,... vậy... chúng ta... đi..."

Giữ giọng trước nụ cười đáng sợ của Ji Yong, Seung Ri mỉm cười đứng dậy. Nhìn hai con người tình tứ trước mặt mình, Kim Min Hoo càng ngày càng thấy nóng mắt. Anh ta đứng bật dậy, cố gắng cười tươi:

"Tôi cũng chưa ăn, vậy ba người chúng ta cùng đi thôi."

Rồi không quan tâm đến vẻ mặt đen xì của Ji Yong và sự bối rối của Seung Ri, anh ta bước ra cửa. Sau khi mãi không thấy động tĩnh từ phía đằng sau, Kim Min Hoo quay lại, thản nhiên:

"Sao vậy? Không đi sao? Hai người vừa bảo là muốn ăn trưa mà?"

"ĐI!!!!!!!!"

...

Trên bàn ăn đầy ắp đồ, Seung Ri rụt rè gắp một miếng sushi bỏ vào miệng, nhìn trái ngó phải một hồi. Hai anh chàng à, tôi hỏi thật nhé, hai người không ăn mà cứ gườm gườm nhau như này hả? Vậy thì ra ngoài đi, để tôi ăn cho ngon miệng ah!

"Ji Yong, anh ăn đi. Để thêm tí nữa tanh là không ngon đâu."

Gắp một miếng sushi cá hồi vào bát của Ji Yong, cậu mỉm cười. Nhìn hành động của Seung Ri cộng với cái vẻ mặt thoả mãn của Ji Yong, Kim Min Hoo bất mãn, mở miệng:

[Nyongtory] Bác sĩ, Tôi Muốn Khám Bệnh!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ