Chap 6

10.4K 546 163
                                    

Yoongi đang nẳm nghỉ ở khu vườn sau trường, lúc nãy khi Jungkook bỏ đi anh đã đi riêng ra rồi. Sau vụ gặp mặt hôm qua và các sự kiện liên tiếp xảy ra mấy ngày nay, trong đầu anh luôn hướng suy nghĩ về Jungkook. Hình ảnh cậu bé ngây thơ luôn miệng gọi " Yoongi Hyung " đã được thay thế bằng một Jungkook ngổ ngáo, không biết nghe lời và vô cùng liều mạng

Trong phút chốc anh chợt cảm thấy Bae MinYoon thật giả tạo. Từng hành động và sự đụng chạm của cô ta đều khiến anh phát tởm.

- Tôi có hứng thú với.... HỰ!!

- Ủa?

Ăn ở kiểu gì để người ta đạp trúng hạ bộ thế anh?

- Min thiếu gia? - Jungkook ngồi xuống nhìn anh đau đớn nhưng trong lòng lại không hề thấy tội lỗi, tại cậu đang vội mà - Đau lắm hả?

- Em nghĩ gì chứ?! - Anh khổ sở nói - Bây giờ em thử nằm xuống cho tôi đạp một phát xem có đau không nhé??!

- Xin lỗi, tôi lỡ chân!

- Lỡ...... Lỡ chân???

- Thì ai bảo anh nằm đấy, chắn đường người ra đi, tôi còn chưa đạp cho anh lăn ra đường là còn may đấy

- .............

Jeon Jungkook bây giờ mồm miệng cũng khá lắm!

Sau một thời gian quằn quại đau đớn đủ kiểu thì Min Yoongi cũng chịu ngồi yên. Jungkook thấy anh có vẻ đã đỡ toan đứng dậy bỏ đi thì bị Yoongi kéo tay lại khiến cậu mất đà mà ngã vào lòng anh.

- Anh muốn gì? - Cậu lạnh lùng nói, cậu không hề muốn dính dáng đến đám nam chính hay nữ chính tí nào - Tôi hiện không có chút tâm ý nào với mấy người các anh, vậy nên thả ra cho tôi đi coi!

- Là tại anh nên em mới nói thế hả? - Anh hỏi cậu - Tại anh đã quá vô tâm với em, hay tại anh là một người khốn nạn?

- Ờ - Cậu thẳng thắn nói - Mấy người chẳng qua là có tí tiền bạc và quyền lực, còn lại, chả khác gì mấy thằng khốn nạn!

Anh nghe xong liền cảm thấy buồn cười. Sao nghe cậu nói như mấy đứa trẻ con dỗi người lớn mỗi khi bị giật kẹo thế này. Yoongi chui mặt vào hõm cổ của Jungkook làm cậu giật mình, nếu như không phải anh cất tiếng nói thì Jungkook đã quay ra dùng tuyệt chiêu bí mật " Bàn tay của đại thỏ " headshot đo ván tên mặt than họ Min kia rồi.

- Nếu như anh tìm hiểu tất cả mọi chuyện, liệu em sẽ tha thứ cho anh chứ...

Jungkook có chút ngạc nhiên. Anh là đang cầu xin cậu đấy à? Mà khoan đã, có gì đó hơi sai sai? Sao nam chính lại quay ngoắt 360 độ cộng 180 độ thế này???? Nếu cậu nhớ không nhầm đây còn không phải là đoạn giữa của cuốn truyện

- Tôi có thể tin tưởng anh? - Jungkook hỏi một câu rất mất tự nhiên - Bởi vì ngay từ đầu, các anh là những thằng khốn, vì thế anh cũng là một thằng khốn, và tôi sẽ không tin tưởng những thằng khốn

- Anh không nghĩ là em sẽ tha thứ cho anh vội - Yoongi nhún vai trả lời - Nhưng anh mong mình sẽ nhận được sự tin tưởng của em...

Jungkook quả nhiên không ngờ diễn biến của câu chuyện máu chó này lại thay đổi đến như thế này. Nhưng cậu nghĩ nếu mình khiến cho nam chính nhận ra sự thật càng nhanh càng tốt thì cậu sẽ được về thế giới thật nhanh hơn nên đành mủi lòng chấp nhận anh ta

AllKook ( xk ): Việc gì ta phải làm nền cho mấy người?? ( Hoàn )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ