Chương 10 :

52 1 0
                                    

EDIT : SURI

Phương Tuấn Kiệt ôn nhu liếm mút không được bao lâu đã làm cho Lâm Tâm tuyết khó chịu vặn vẹo thân mình.

"A...ừm... đừng..a.a ngừng lại..."

Lâm Tâm Tuyết một bên kêu một bên đem đầu Khưu Thiên Kỳ kéo sát. Phương Tuấn Kiệt không nói gì, thầm nghĩ đem cô làm cho dục tiên dục tử.Một bàn tay Phương Tuấn Kiệt ở phía trong sườn đùi vuốt ve.

Lâm Tâm Tuyết nhìn hắn chìm trong tình dục sờ đùi mình, trở nên càng thêm hưng phấn. "A!"

Lâm Tâm Tuyết lên cao trào lần thứ nhất, Phương Tuấn Kiệt thừa dịp Lâm Tâm Tuyết vô lực sau khi cao trào đem cô kéo xuống dưới, xé rách bộ váy ngủ cô ra, tách hai chân cô ra thật lớn, đem hai ngón tay đâm vào tiểu huyệt của cô.

" A... ư..."

Lâm Tâm Tuyết mở to hai mắt nhìn, tuy có hơi đau nhưng nhiều hơn là khoái cảm.

Cô không nhịn được rơi xuống mấy giọt nước mắt kích tình, kìm lòng không đậu mở rộng chân phối hợp hắn. Phương Tuấn Kiệt vỗ vỗ cặp mông khiêu gợi của cô

" Tâm Nhi, hôm nay thật nhiệt tình, bởi vì lâu rồi không được anh chạm vào sao?"

Thanh âm Lâm Tâm Tuyết mang theo hưng phấn:

"Này... Là phản ứng sinh lí bình thường."

"Vậy sao?" Ba ngón tay của Phương Tuấn Kiệt mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt, cô chật vật kêu một tiếng.

Phương Tuấn Kiệt cười xoay miết ở trong tiểu huyệt, nhắc nhở Lâm Tâm Tuyết thân thể của cô có bao nhiêu khát vọng hắn.

"Đây cũng là phản ứng sinh lí bình thường?"

Lâm Tâm Tuyết cảm thấy thẹn nằm úp sấp , không trả lời hắn, nhưng cái miệng nhỏ phía dưới lại càng thêm co rút nhanh.

Phương Tuấn Kiệt ghé vào trên lưng Lâm Tâm Tuyết, nhìn cơ thể cô trần trụi cùng thở gấp, máu Phương Tuấn Kiệt thẳng hướng xuống thân dưới.

Hắn lật lại người cô, hôn lên đôi môi khát vọng đã lâu. Lâm Tâm Tuyết kịch liệt đáp lại hắn, cô ở phía dưới chỉ có thể nuốt vào nước bọt của hai người, đầu lưỡi hắn chen vào khoang miệng cô, ngón tay phía dưới từ từ rút ra chọc vào, làm cho cô hưng phấn không nhịn được.

"A... Kiệt..."

Tốc độ rút ra chọc vào của Phương Tuấn Kiệt nhanh hơn, nhìn màu da người âu yếm bị chính mình đùa bỡn dần dần hồng nhuận, Phương Tuấn Kiệt liếm lên cặp nhũ hoa nhỏ xinh trước ngực cô.

"Hô... A... Kiệt, nhanh lên...mau lên... sắp ra rồi..." Lâm Tâm Tuyết bất lực vặn vẹo thắt lưng, nhưng mà hắn căn bản không cho cô cơ hội.

"A a a... Không được..." Lâm Tâm tuyết thét chói tai lên cao trào lần hai.

Phương Tuấn Kiệt rút ra ngón tay, đưa đến trước mặt cô, cố ý mút vào cho cô xem, Lâm Tâm Tuyết bị hắn kích thích như vậy cong thắt lưng cầu hoan:

" Kiệt...ta..."

" Hai lần rồi còn muốn tiếp?" Phương Tuấn Kiệt một bên chế trụ không để mình bị vẻ mặt của cô quyến rũ, một bên ôm lấy cô đặt ở trên giường,

"Tâm Nhi thật sự là càng ngày càng nhiệt tình a ."

Lâm Tâm Tuyết nhìn hắn, kích động giúp hắn cởi áo tháo thắt lưng, Phương Tuấn Kiệt bất động, nhìn ngón tay cô run nhè nhẹ cởi quần lót của mình, cường tráng tính khí bắn đi ra.

Lâm Tâm Tuyết nhìn tính khí đối với mình có cảm giác, nhẹ nhàng vuốt ve, cúi đầu hôn hai cái, sau đó ôm vai hân nói: "Ta muốn ngươi..."

"Tâm Nhi, đúng là yêu tinh hại người"

Phương Tuấn Kiệt bị cô quyến rũ muốn ngừng mà không được, trực tiếp mở ra hai chân cô, thẳng tiến.

"A a a..." Lâm Tâm Tuyết hưng phấn kêu to, vách tường thịt mấp máy hoan nghênh nhục bổng xâm nhập.

"Tuyệt quá a... a....ưm.."

Phương Tuấn Kiệt cảm thụ tiểu huyệt cô càng ngày càng co rút.

"Đem ta kẹp chặt nhanh như thế"

Lâm Tâm Tuyết biết chính mình không thể làm trái ý của cha nuôi, nhưng là nam nhân trước mắt luôn chiếm cứ cả tư tưởng và thân thể cô, làm cho cô không thể khống chế hành vi của mình, cô có cảm giác co rút lại:

"Ân a... nhanh lên... Kiệt... A..."

Phương Tuấn Kiệt nhìn cô bị mình làm thích đến chết, một cỗ thỏa mãn cảm nảy lên trong lòng, hắn tách chân Lâm Tâm Tuyết ra, làm cho chính mình đi vào càng sâu.

"Tâm Nhi, có phải hay không không nhớ rõ ở Nhật Bản nói muốn báo đáp anh như thế nào?"

Lâm Tâm Tuyết có chút khổ sở chảy xuống nước mắt, cô kéo lí trí đã bay mất trở về trả lời:

"Tôi..."

Phương Tuấn Kiệt lại va chạm thật sâu lên điểm mẫn cảm, cô bất lực bắt lấy lưng hắn kêu:

"A a... Quá sâu , hảo ... a..."

"Ta nhớ rõ ta nói rồi, Tâm Nhi nếu không nhớ liền làm đến nhớ kỹ mới thôi."

Phương Tuấn Kiệt hung hăng đâm vào tiểu huyệt chặt hẹp của cô.

Từ miệng tiểu huyệt chảy ra ái dịch của cô. Thanh âm dâm mỹ rút ra chọc vào làm cho hai người đều nhanh chóng cảm nhân được.

"Ta... Ta nhớ rõ... A..." Thanh âm Lâm Tâm Tuyết khàn khàn còn mang theo nức nở, không ngừng kích phát dục vọng nam nhân.

"Vậy sao không nghe điện thoại của ta?"

Phương Tuấn Kiệt giống như trừng phạt thẳng tiến vào chỗ sâu nhất trong cô, dùng quy đầu quấy loạn tiểu huyệt, nghiền nát điểm mẫn cảm trong cô.

"Aha..." Lâm Tâm Tuyết không chịu nổi lung tung bắt lấy lưng hắn, muốn dời đi khoái cảm hắn mang đến, nhưng thân thể lại hưng phấn nghênh đón hắn va chạm.

Phương Tuấn Kiệt cắn một ngụm lên môi cô, nhìn đến hai mắt cô mông lung sương mù như đang thầm oán hắn, dương vật không thể ức chế lại lớn thêm một vòng, muốn hung hăng đâm chết người trước mắt.

" Tâm Nhi còn muốn kết hôn?"Lâm Tâm Tuyết bị đâm đến thất thần, chỉ biết a a kêu, Phương Tuấn Kiệt hung tợn véo nhũ hoa trước ngực cô. Nhục bổng chôn trong cơ thể cô bất động, hung ác hỏi:

"Ngươi muốn nam nhân khác đến vậy sao?" Phương Tuấn Kiệt chậm rãi bắt đầu động, hắn tiếp tục nói:

"Không cho phép cùng nam nhân kia kết hôn, có nghe hay không?"

Bị hắn đòi lấy thân thể, Lâm Tâm Tuyết không dám trả lời hắn, tuy rằng chính mình thật sự hi vọng cùng hắn cùng một chỗ, nhưng đây là ý nguyện của cha nuôi, mình không thể cự tuyệt.

Tổng giám đốc, bá đạo yêu emWhere stories live. Discover now