Cả camera và người chứng kiến đều chứng thực Hà Lộ Lộ tự sát, một mình cô ta tiến vào khu nhà cao tầng, ấn nút thang máy, sau đó từ thang máy ra cầu thang bộ để lên sân thượng. Hai phút sau từ trên đỉnh tòa nhà nhảy xuống, đúng sáu giờ.
"Sáu giờ ... Vừa vặn đúng ba tiếng đồng hồ, mở điện thoại để xác nhận lại thời gian, Hà Lộ Lộcanh đúng giờ này nhảy xuống."
Việc này hoàn toàn chứng thực câu Cung Kỳ Dịch nói ở phòng thẩm vấn: Sau ba tiếng sẽ có một người chết.
Kết quả nghiệm thi vẫn chưa có, nhóm Cao Lâm không thể xác định được trong cơ thể Hà Lộ Lộ có thành phần thuốc hay không, nhưng bất luận kết quả thế nào đi chăng nữa, việc Hà Lộ Lộ tự sát đều có rất nhiều điểm đáng ngờ.
Tại sao khi bước khỏi cửa liền tắt điện thoại?
Tại sao phải chọn đúng sáu giờ mới nhảy xuống?
Việc cô ta nhảy lầu có liên quan đến Cung Kỳ Dịch hay không?
Rõ ràng đã xác định được thân phận của Hà Lộ Lộ đầu tiên, nhưng ba tiếng sau vẫn trơ mắt nhìn thi thể của cô ta. Từ Hoãn Hoãn cắn môi nhìn sáu mảnh ghép trên bàn, ba trong số đó đã chết: một người bị giết và hai người tự sát. Cô vốn dĩ cho rằng ba người còn lại khả năng đã bị Cung Kỳ Dịch bắt cóc và nhốt ở ba địa điểm khác nhau. Cách sắp xếp thời gian tử vong của bọn họ y hệt như phương thức của Ngôn Lạc vậy. Tuy nhiên, sự việc xảy ra đến bây giờ, Từ Hoãn Hoãn phát hiện mình sai rồi, sai mười mươi.
--- Không phải bắt chước, tôi muốn vượt qua hắn.
Đến bây giờ Từ Hoãn Hoãn mới hiểu hết ý tứ câu nói này Cung Kỳ Dịch. Cô nhờ Chu Tề Xương in tư liệu về bốn người kia ra, nhanh chóng coi sơ lại lần nữa, rồi đi vào phòng thẩm vấn Cung Kỳ Dịch.
Nhìn thấy Từ Hoãn Hoãn đi vào, "Có người chết rồi, thật sao?" Cung Kỳ Dịch khẽ nhướn mày, nghênh đón ánh mắt của Từ Hoãn Hoãn, rụt cổ: "Đừng có dùng vẻ mặt ấy nhìn tôi. Tôi đã nhắc các người, đã cho ba tiếng, chính các người đã bỏ lỡ mà thôi."
Từ Hoãn Hoãn cụp mắt, kéo ghế, rồi ngồi xuống đối diện cậu ta, đặt bốn mảnh ghép lên bàn, đẩy từng mảnh từng mảnh đến trước mặt cậu ta:
"Đồng Y Thanh, 18 tuổi, 27 ngày trước cắt cổ tay tự sát ngay tại nhà. Mắc bệnh lang ben và chứng trầm cảm.
Triệu Dũng Tín, 33 tuổi, bị chính vợ mình giết ở trong nhà vào 12 ngày trước, mắc chứng bạo lực gia đình, vợ anh ta bị trầm cảm sau sinh.
Hầu Sĩ Thần, 36 tuổi, 21 ngày trước đã dùng lượng thuốc ngủ cực lớn tự sát tại một gian phòng thuộc khách sạn GR, nửa tháng trước đó công ty anh ta đã tuyên bố phá sản, vừa mới ly hôn.
Hà Lộ Lộ, 27 tuổi, tối hôm nay vào lúc 6 giờ đã nhảy lầu tự sát tại cao ốc DH, bị người nhà bức hôn, tiền sử mắc bệnh trầm cảm."
Cho dù tay đã bị còng nhưng Cung Kỳ Dịch vẫn cố vỗ tay thành tiếng, đáy mắt nhìn Từ Hoãn Hoãn đầy thưởng thức: "Lợi hại, không ngờ cô tìm ra được bốn người!" Cậu ta gật đầu: "Chẳng trách Ngôn Lạc lại chọn cô, xem ra sự lựa chọn của tôi không sai chút nào."
Từ Hoãn Hoãn tiếp tục nói: "Bọn họ không chỉ có liên quan đến số ba, mà ba trong số bốn người này đều có khuynh hướng tự sát, vợ của người đàn ông kia thì mắc chứng trầm cảm sau sinh; tất cả bọn họ đều là những người yếu đuối ... Điều đó có nghĩa hai người còn lại cũng như vậy." Cô trừng mắt nhìn cậu ta: "Tôi nói đúng không?"
Cung Kỳ Dịch cười cười, ngón trỏ phải lại gõ ba cái trên mặt bàn: "Vậy các người càng được giới hạn phạm vi không phải ư? Ba tiếng sau, không, e rằng không đầy ba tiếng nữa, lại có người chết, vậy mà còn ngồi đây tán gẫu với tôi, cô không gấp sao?" Cậu ta nở nụ cười thâm hiểm, ánh mắt quỷ dị: "Hay là cô cũng giống tôi, thích chơi mấy trò kích thích?"
Nghe câu nói này, Từ Hoãn Hoãn cũng không vội vã rời đi, cô nhíu mày nhìn cậu ta, nghiến răng nghiến lợi: "Cung Kỳ Dịch, cậu coi tính mạng con người là gì chứ?"
Cung Kỳ Dịch nhún vai một cái, lộ ra vẻ mặt vô tội: "Sao? Bọn họ tự muốn chết, hoặc chết là đáng kiếp, vấn đề này cô nên đi hỏi bọn họ!" Cậu ta chỉ vào chính mình: "Đừng hỏi tôi!"
Từ Hoãn Hoãn 'a' một tiếng, cắn môi, gật gật đầu, đặt hai tay đã cuộn thành nắm đấm lên bàn, nét mặt vừa giận vừa bất lực: "Không sai! Đây mới chính là mục đích của cậu. Ở phía sau điều khiển sinh mạng người khác, vừa không có chứng cứ chứng minh điều này vì cậu không ra tay giết họ, cảnh sát không thể lên án cậu!"
Nhìn Từ Hoãn Hoãn nói ra những toan tính trong lòng mình, Cung Kỳ Dịch ngoẹo cổ, đắc ý: "Đúng! Vì vậy, trong buổi tọa đàm câu tôi hỏi cô chỉ là câu hỏi cho vui thôi. Cô xem, tôi có giết ai đâu, không có chứng cứ, các người phải thả người!"
Từ Hoãn Hoãn lẳng lặng nhìn cậu ta, rồi lên tiếng: "Ngôn Lạc thừa nhận tội ác của mình, chủ động để bị bắt, sau đó thành công đào thoát. Còn cậu, chủ động để bị bắt, để cảnh sát tìm được những người bị hại đã bị cậu điều khiển tâm lý, nhưng không có chứng cứ nên buộc phải thả người!"
"Bị cô phát hiện rồi!" Cung Kỳ Dịch đắc ý: "Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, đây không phải là vượt mặt ư? Ngôn Lạc là đào tẩu, còn tôi là do các người buộc phải thả."
Từ Hoãn Hoãn chậm rãi gật đầu: "Chiêu này của cậu quả thật rất tuyệt!"
Lời nói này của cô lọt vào tai cậu ta tựa như một lời tuyên bố xác nhận thua cuộc: "Cô cũng khá được đấy. Chỉ là, có hơi sai một chút, xem ra nghề trắc hoang của cô đã xuất hiện sai lầm rồi!" Cậu ta ghé sát về phía cô, câu môi cười: "Từ Hoãn Hoãn!"
"Đúng!" Từ Hoãn Hoãn cười cười, giơ ngón tay cái về phía cậu ta: "Tôi thừa nhận cậu xác thực đã lừa được tôi ... Tuy nhiên ..." Cô thu lại nụ cười, ánh mắt thay đổi: "Cho đến tận bây giờ nét mặt của một người chưa bao giờ lừa được đôi mắt của tôi. Nếu cậu coi đây là một trò chơi, như vậy hiện tại trò chơi chưa kết thúc. Tặng cậu một câu: Trước khi trò chơi mèo vờn chuột kết thúc, ai là chuột, ai là mèo vẫn chưa nắm chắc được!"
Cô dừng lại một chút, hai tay chống trên mặt bàn, cúi người, gọi tên cậu ta, thanh âm lạnh đến thấu xương: "Cung Kỳ Dịch!"
Hai người đối diện nhau, nhìn nhau chằm chằm.
"Ha ha ha!" Nụ cười của cậu ta không vì câu nói này mà biến mất: "Tôi thích câu nói này. Thế nhưng, không phải kết cục của tất cả những con chuột đều bị mèo tóm, con chuột thông minh trái lại còn có thể trêu chọc mèo cho đến chết."
*
Lúc này bên phía phòng pháp y, Từ Tĩnh đã kết thúc nghiệm thi cho Hà Lộ Lộ, cơ thể của cô ta không phát hiện bất kỳ loại thuốc nào, nguyên nhân tử vong cũng không có điểm đáng ngờ, đúng như Từ Hoãn Hoãn đã đoán từ trước, Hà Lộ Lộ xác thực nhảy lầu tự sát.
YOU ARE READING
TỪ TỪ SUY LÝ - Dực Tô Thức Qủy
RomanceAnh là một pháp y nổi tiếng cho nên so với người sống, anh chỉ nguyện tin tưởng thi thể đang nằm trên bàn giải phẫu. Là một chuyên gia trắc hoang*, cho dù nhìn thấu vô số lời nói dối, cô vẫn luôn tin rằng trên cõi đời này vẫn còn lời nói thật. Từ Ho...