Chap 15: Em đi nằm trước đi

170 4 0
                                    

Tác giả: Bách Cốc Trăn TrănEdit: Tiểu LinhChương 15: Em đi nằm trước đi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Tác giả: Bách Cốc Trăn Trăn
Edit: Tiểu Linh
Chương 15: Em đi nằm trước đi.

Tô Hà sợ tới mức sắc mặt tái nhợt.

Nam nhân trước mắt nửa người rơi xuống eo tiểu nữ hài, mặt như tượng tạc tuấn mỹ không có bất luận cái gì biểu tình,
" Bộp ", trên mặt đất ném xuống một đôi dép lê.

" Tự xỏ vào đi ."

" Ách..."
Tô Hà chậm rãi cong lưng đi, đem xỏ nhanh vào.

Hô...
Hù chết nàng, nàng vừa rồi còn tưởng rằng... người nam nhân này định hôn nàng.

Nữ hài đỏ mặt từ từ đứng lên, eo còn chưa có thẳng, bỗng nhiên cảm thấy bụng một trận đau nhức!!

"Ách --"
Tô Hà trắng mặt một lần nữa hạ thân xuống, gắt gao che bụng lại, bộ dáng thoạt nhìn rất thống khổ.

"Xảy ra chuyện gì." Nam nhân phát hiện thân thể nàng khác thường, hờ hững hỏi.

" Em... bụng đau quá, buồng vệ sinh  nhà thầy ở đâu vậy T.T ?"
......

Buồng vệ sinh.
Ở trong nhà người khác xảy ra chuyện như vậy, Tô Hà thật sự cảm thấy rất xấu hổ. Nhưng mà đang lúc nàng ngồi xuống liền thấy rõ bản thân đã xảy ra cái gì, cằm mới hoàn toàn rơi xuống đất,
oh-my-god!
Tô Hà nhìn bên trong bên ngoài quần kia một mảnh đỏ tươi, đại não nháy mắt sắp cháy.

Nàng che lại, quặn đau bụng, cả người cuộn tròn thành một cục, bà dì này bỗng nhiên đến thăm, nàng cũng không có chuẩn bị bất cứ thứ gì a!

Huống chi, hiện tại vẫn đang ở nhà thầy giáo.

Tô Hà da đầu giật giật, cuối cùng, cố nén đau nhức trở về phòng khách,
Thương Cảnh Mặc vẫn như cũ ăn mặc một thân màu đen tây trang,  hai chân thon dài bắt chéo, ngồi ở bộ sô pha màu đen,

Hắn đang xem laptop, bên trong đại khái là số liệu, đồ thị tài chính.

" Thầy ơi..." Tô Hà nhìn hắn, gian nan mở miệng,

Nam nhân nghe được giọng nàng, quay đầu tới, lông mày khẽ nhếch.

" Thầy ..."

Tô Hà ấp úng, " Gần nhà thầy... Có cửa hàng tiện lợi nào không ... Em phải mua chút đồ "

Nam nhân tuấn mắt bình tĩnh mà nhìn chung quanh một chút bốn phía, ước chừng nhìn nàng hai giây, nói.

"Ngươi muốn cái gì? Nhà ta cái gì cũng có."

" ( Éc )... Em tự mình đi mua thì tốt hơn."

Nữ hài trên mặt biểu tình thật xấu hổ.

Nam nhân nhìn ánh mắt biểu tình lập loè trên gương mặt nàng, nhìn hai giây, sau đó, không chút để ý mà khép lại laptop.

"Ngươi đi nằm trước đi."

"Không có việc gì, thầy nói cho em biết cửa hàng tiện lợi gần nhất... "

Tô Hà thật sự hận không thể tìm cái hầm nào mà chui vào.

Nam nhân không thấy nàng, đem notebook phóng tới một bên, chậm rãi từ trên sô pha đứng lên.

"Ta biết ngươi muốn cái gì, ta đi mua."

Lúc hắn nói những lời này, biểu tình, rõ ràng thực bình tĩnh, nhưng là không biết vì cái gì, khả năng bởi vì ngữ khí quá mức có chút chậm, có vẻ đã ý vị thâm trường... ( qua nhiều kinh nghiệm :v )

Tô Hà mặt đỏ đến cổ.

"Không không... Thầy, em tự mình có thể đi được !"

"Chẳng lẽ ngươi muốn cho tất cả mọi người thấy ?."

Nam nhân rơi xuống một câu, toàn bộ phòng đều lâm vào yên tĩnh.

Tô Hà còn không có phản ứng  hắn vừa nói cái gì, liền thấy nam nhân cao lớn người đã di chuyển,

"Ta đi rồi."

Phanh.
Đóng cửa.
Tô Hà còn sững sờ ở tại chỗ.
Nàng quay đầu nhìn lại quần của mình.....

Aaaa
Lập tức muốn chết tim đều có!
..............

Đêm nay, Tô Hà mất ngủ.
Nàng nhớ tới rất nhiều chuyện, phảng phất chỉ có đêm khuya thanh tĩnh như vậy, ban ngày thoạt nhìn vô tâm không để ý, mới có thể khoe ra bản thân yếu ớt nhất, thương cảm một mặt.

Nàng cảm thấy này hết thảy đều như hài kịch:

Nàng thì một đêm mua say trượt chân ngủ cùng nam nhân lạ, mà người nam nhân này vừa vặn là giáo viên đại học của nàng.

Hiện tại, nàng cùng thầy ấy trai đơn gái chiếc cùng ở dưới một mái hiên ...

Mặc kệ như thế nào, ngày mai buổi sáng đi rồi, sẽ không bao giờ muốn cùng thầy giáo có bất cứ cái gì liên quan!

Nữ hài nghĩ, rốt cuộc thật vất vả mà ngủ.
Nhưng mà ngủ chưa bao lâu, di động đồng hồ báo thức liền bắt đầu bạo vang!
......

Tô Hà đau đớn muốn chết tới tới lui lui không biết lăn lộn bao nhiêu lần, rốt cuộc tỉnh táo lại vừa thấy đồng hồ ---

Má ơi!
Buổi sáng hôm nay là khóa của chủ nhiệm !
Nữ hài lập tức từ trên giường nhảy dựng lên, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo rửa mặt, trực tiếp lao đi --

Ngoài dự định chính là, nam nhân đã sớm đã dậy.

Hôm nay hắn ăn mặc một thân đồ màu trắng hưu nhàn, ngồi ở trên bàn cơm xem báo chí, toàn thân dễ chịu. Một mảnh nắng sớm chiếu trên người.

Thiên sứ giống nhau từ khuôn mặt đến báo chí nâng vừa tầm, mặt vô biểu tình mà nói,

"Ngủ quên ?"

.... ( Edit: Biết sòy còn hỏi hỏi ! :v )

[TRUYỆN CHỮ] Tổng tài Giáo sư đi theo emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ