(18): Biến thái vì em - Kookmin

1.5K 104 8
                                    

Có một điều Jeon Jungkook luôn chắc chắn ở bản thân, anh không phải trai cong. Anh đích xác là trai thẳng. Và tuyệt đối sẽ không bao giờ bị bẻ giống 1 số thằng bạn ngu si của anh được.

Ấy vậy mà chẳng hiểu sao, mỗi lần nhìn thấy thằng nhóc đầu cam, cao 1m74,5 ở lớp dưới, tim Jungkook cứ đập loạn xạ, chỉ muốn lại gần nhóc đó mà xoa đầu rồi ôm vào lòng hôn loạn. Chậc nhưng cái ý nghĩ đầy biến thái đó luôn bị anh gạt phăng sang 1 bên mặc dù đôi mắt nâu to tròn vẫn luôn luôn quan sát của người nhỏ tuổi ấy.

Hôm nay Jungkook có 1 số việc bận cần phải chạy qua phòng hiệu phó để lấy sổ sách liên quan đến công việc. Cũng chịu thôi vì anh là hội trưởng hội học sinh còn gì?

Trong lúc vội vội vàng vàng, vừa đi, vừa soát lại số sổ sách mình đem theo, liền ngay lập tức tông phải học sinh khác, sau đó cả hai cùng lăn ra ngã, tình cảnh cẩu huyết không khác gì ngôn tình mà.

- Ai ya~ bộ không biết nhìn đường hả?

Jungkook vừa đứng lên phủi phủi cái quần, vừa chuyên tâm xem lại sổ sách. Hắc, lão tử đây đang bận, ngỗ nhỡ sổ sách có làm sao đừng có trách ta đó ~

- Th...Thành thật xin lỗi tiền bối. Em k..không cố ý!

Jimin lắp bắp ngước mắt nhìn Jungkook, giọng nói ngọt ngào trân thành đến thân thuộc làm Jungkook quên luôn việc mắng mỏ cậu đứng sững ra nhìn.

- À...à cũng 1 phần do anh. Để...để anh nhặt hộ cho!

Jungkook lắp bắp cúi xuống nhặt giúp cậu vài quyển sách bị rơi. Hic, đã định bụng sẽ cho người này 1 trận ai ngờ lại là Jimin, kì này làm sao anh có thể to tiếng được a~ Jungkook chẹp chẹp miệng, đôi tay vẫn nhanh nhẹn nhặt sách, chẳng may đụng phải bàn tay trắng trắng của người đối diện làm cả hai giật nảy mình nhìn nhau.

- À..ờm cảm..cảm ơn tiền bối, phần còn lại để em nhặt cho, nếu có việc bận mời tiền  bối cứ thong tha.

Jimin đỏ mặt nhận lấy đống sách trong tay Jungkook rồi tự mình gom hết vài quyển rơi lại, phủi phủi qua rồi đứng lên. Jungkook cũng không nói nhiều, anh ậm ừ vài tiếng rồi cũng quay lưng đi. Nghĩ lại, được chạm vào tay người thương quả thật phê vãi :)

_____

- Hey, JayKay dạo này sao tao thấy mày cứ như người mất hồn thế?

HoSeok quơ quơ cái bút trước mặt Jungkook, giọng điệu mỉa mai hỏi. Jungkook lại thờ ơ với thái độ quan tâm của con bạn, chỉ nằm rạp xuống bàn nhắm mắt ngủ. Haizzz dạo này anh cứ ăn không ngon, ngủ không yên mãi thôi. Tất cả cũng chỉ tại thằng nhóc lớp dưới Park Jimin kia. Từ cái hôm đụng mặt, chạm tay nó, đêm nào Jungkook cũng mơ thấy thằng nhóc nằm trên giường anh, cả người lõa thể bày ra bộ dạng quyến rũ mời gọi.

Chết tiệt, cứ nghĩ đến cái cảnh ấy, cậu em của Jungkook lại nhộn nhạo không yên, mẹ nó có khi anh bị bẻ cong rồi cũng nên π∆π

- Ê JayKay tối nay đi bar hong cưng?

HoSeok vẫn không từ bỏ, cố gắng cạy miệng thằng bạn, bắt nó bằng được phải nói chuyện với cậu.

« vkookmin » Em trên Anh dướiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ