Uyển Lam lo lắng cứ một lúc lại đứng lên đi qua đi lại, Đông Phương Ân đã đi đâu chứ ? Hai ngày rồi một chút tin tức cũng không có, ngay cả bóng dáng cũng không thấy ? Không phải đã về Dược Quốc chứ ? Huynh ấy ...
- Nương nương! Tiểu vương gia lại không thấy nữa rồi ?
Uyển Lam đi hết bất ngờ này sang bất ngờ khác, vương phủ canh phòng nghiêm ngặt như vậy, một đứa bé có thể mất tích sao ?
- Ngươi đã tìm kĩ chưa ?
Ngọc Nhi gật gật đầu, quả thật nàng đã tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy. Giữ một đứa trẻ thật không phải chuyện đơn giản. Ngọc Nhi vội vàng quỳ xuống tạ lỗi nhưng Uyển Lam chẳng những không giận mà còn đỡ nàng đứng dậy:
- Ngươi bình tĩnh đi, chính ta sẽ đi tìm nó.
Hàn Phong đang xem công văn trong thư phòng thì Uyển Lam vào tới với nét mặt vô cùng khó coi, nhăn mặt nhíu mài truy hỏi Hàn Phong:
- Chàng nói đi, chàng đã mang Tiểu Thiên đi đâu ?
Hàn Phong bình thản trả lời:
- Hoàng cung!
- Cái gì ? Nó còn nhỏ như vậy chàng lại đem nó đến hoàng cung.
- Nó là con trai của ta, đơn nhiên ta chỉ muốn tốt cho nó, vào hoàng cung rèn luyện ắt hẳn sẽ thành nhân tài.
Uyển Lam không còn lời nào để nói, chuyện quan trọng như vậy hắn cũng không thèm bàn qua với nàng, Tiểu Thiên là con trai của nàng cơ mà ?
- Chuyện như vậy chàng cũng không thèm nói với ta, ta nói chàng biết, bây giờ ta sẽ đi rước nó về, nó còn quá nhỏ để mà rèn luyện, ta không muốn con ta sau này sẽ không tim không phổi giống chàng, vô tình lãnh khốc.
Uyển Lam tuôn một hơi dài, sao mà không giận chứ ? Hắn bây giờ lại muốn dùng chiêu cũ, ép nàng ở lại ư ? Ngay cả hiểu chuyện hắn cũng không biết, lại đem con nàng đến một nơi xa lạ ?
Hàn Phong bước đến phía sau nàng, từ từ vòng tay qua người Uyển Lam, thỏ thẻ vào tai nàng:
- Thôi được rồi! Đừng giận ta nữa được không ? Là ai nói hai hôm trước sẽ về Dược Quốc nên ta đành phải giữ Tiểu Thiên lại đây, nếu không sao có thể khiến nàng đến tìm ta ?
Uyển xoay người đối diện với Hàn Phong:
- Chàng chưa từng hiểu ta ? Đem tính mạng ra đùa giỡn, sử dụng Tiểu Thiên để giữ ta, còn chuyện gì chàng chưa làm nữa không ?
- Vẫn còn một chuyện đó là ...
- Ưm!..
Uyển Lam bất ngờ vì cái ôm hôn của Hàn Phong, lại nữa rồi, hắn lại trêu ghẹo nàng ? Hắn không thể nghiêm túc một lần được sao ? Uyển Lam dùng sức xô mạnh Hàn Phong ra khỏi người mình:
- Chàng ... đúng là vô sỉ! Chàng không thể nghiêm túc một lần với ta sao ? Chàng có biết ta cần gì, thích gì không ? Những gì chàng làm với ta một chút ta cũng không cảm nhận được chân tình. Ta ghét chàng!
Uyển Lam đưa tay gạt lấy nước mắt chạy ùa ra ngoài, hắn chưa từng thật tâm với nàng, chỉ biết trêu chọc nàng, xem thường nàng. Kim ma ma vừa bước vào trong thư phòng thì thấy Uyển Lam khóc tức tưởi chạy ra ngoài:
YOU ARE READING
Điên Vì Yêu (Cổ đại, ngược)
Novela JuvenilĐường đường là một thiên kim của tể tướng phủ lại theo đuổi nam nhân một cách trắng trợn. Cả kinh thành đều biết Đường Uyển Lam - đại tiểu thư của phủ tể tướng một lòng say mê Hàn vương , nguyện cả đời chỉ lấy Hàn vương gia. Nhưng nào ngờ chàng đã...