Chương 6

71 8 9
                                    

Giang Nam nằm ở hạ lưu phía nam sông Trường Giang, nơi đây khí hậu ấm áp, mưa thuận gió hòa. Những khúc sông quanh co uốn lượn, những căn nhà ngói đỏ ven sông cùng với những cây cầu nhỏ bắc ngang đã tạo nên một bức tranh thủy mặc động lòng người. Giang Nam không chỉ nổi danh về mỹ nhân dịu dàng, thanh thoát mà còn là vùng đất của các thế hệ văn nhân, nhân tài kiệt xuất, ai ở nơi đây cũng là một bụng đầy kinh thư. Đúng là tài tử sánh giai nhân.

Giang Nam, Giang Nam, mỗi một tấc đều thấm vào lòng người...

...

Ngày hôm nay, dương quang chiếu rọi, phố xá đông vui, trên đường người người lui tới không ngừng nghỉ. Tiếng ồn ào huyên náo khiến một người dù đang u sầu cũng không khỏi cảm thấy phấn chấn tinh thần.

Trong tửu quán Thuận Phong, khách khứa chật kín, đủ loại dạng người, từ lớn cho đến bé. Không thể trách được, vì đây là tửu quán nổi danh nhất ở Hồ Nam, sáng sớm vừa mở cửa đã có khách bước vào rồi.

Hiện tại, ở một cái bàn bên cửa sổ, có hai bóng dáng một lớn một bé đang cười nói vui vẻ, trên bàn là vài đĩa thức ăn trông rất đẹp mắt.

"Ăn nhiều nữa đi Tiểu Hùng."

Võ Đại Hùng vừa ăn vừa gắp thêm miếng thịt bò vào chén của con trai. Từ lúc đến Giang Nam tới giờ, hai cha con gã đã thưởng thức rất nhiều mỹ thực và mỹ cảnh, nhưng vẫn cứ cảm thấy như thế nào cũng không đủ. Đúng là thú vui bao giờ cũng bất tận mà!

"Cha cha, đồ ăn ở đây thật ngon quá!" Tiểu Hùng không ngừng tấm tắc, vừa nói vừa nhét một miếng bánh tinh xảo vào miệng, đồ ăn mà cũng có thể làm đẹp như vậy, thật sự khiến người khác thán phục.

"Đúng vậy, mặc dù ở trong kinh thành đã nếm qua nhiều món ngon, nhưng ở Giang Nam lại có một phen phong vị khác."

"Cha à, lát nữa ăn xong trời vẫn còn sớm lắm, chúng ta đi đâu chơi nữa đi."

Võ Đại Hùng nghe vậy buông đũa xuống, cười híp mắt nói, "Tiểu tử, yên tâm đi, ta đã tính hết rồi." dù mới lần đầu đến Giang Nam nhưng ít nhiều gã cũng đã tìm hiểu những nơi đáng thăm thú.

"Hôm nay chúng ta sẽ đi đến hồ Động Đình!"

"Hồ Động Đình?", Tiểu Hùng mới nghe lần đầu.

"Đúng, phong cảnh nơi đó rất đẹp, giữa hồ còn có đảo Quân Sơn. Đến đó chúng ta có thể thưởng thức trà Quân Sơn Ngân Châm."

Vẻ mặt Tiểu Hùng phút chốc tràn đầy kinh ngạc, nó ấp úng nói, "Cha... phải... phải không vậy, người mà cũng có lúc tinh thông uyên bác như vầy ư?"

Đại Hùng nghe vậy nụ cười cứng ngắc ở trên mặt.

"Tiểu quỷ, khinh thường cha con quá đáng vậy sao? Ta dù sao cũng là một tổng tiêu đầu đó!"

"Đúng ha, suýt nữa con đã quên!" Võ Tiểu Hùng mới có nửa tháng mà đã quên mất người cha ngớ ngẩn này của nó là một tổng tiêu đầu danh tiếng lẫy lừng rồi!

"Còn không ăn nhanh lên, đường đến đó cũng không gần lắm đâu." Võ Đại Hùng cầm đũa lên tiếp tục thưởng thức mỹ thực trước mắt.

Ta Có Ngươi Trong Giang Hồ - Rein TrinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ