Thế thân

2.1K 166 3
                                    

Tác giả: hym86

------------------

Diễn viên thường rất nhạy cảm nhưng cũng rất chậm chạp.

Một diễn viên tốt luôn biết cách nắm bắt sự mừng rỡ, một chút không nỡ, một chút sợ hãi, một chút bi thương trong ánh mắt một cách chuẩn xác...

Nhưng họ cũng rất chậm chạp, họ quen lấp đầy hết thời gian của chính mình bằng cách sống cuộc sống của người khác trong từng bộ phim.

Đôi khi họ cũng không phân biệt được đó là cuộc sống thực hay chỉ là một bộ phim mà mình làm nhân vật chính.

Khi chia tay, Tần Lam và Ngô Cẩn Ngôn đều không khóc, thậm chí cũng không đau lòng.

Lý do chia tay họ cũng không nhớ rõ nữa, không có gì khác ngoài những xung đột tới từ vô vàn những việc lặt vặt trong cuộc sống và áp lực công việc.

Không khác gì những người bình thường khác.

Họ chào tạm biệt nhau một cách lịch sự, giống như vô số lần trong những bộ phim họ từng diễn.

Sau khi chia tay, Tần Lam vẫn bận rộn làm việc, chỉ là chị cần vội vàng bỏ qua động tác mở đèn khi về nhà. Trước kia ở nhà có một người bật đèn đợi chị.

Chị lắc đầu cười, quay người đi vào phòng tắm.

Sau khi chia tay, Ngô Cẩn Ngôn có chút buồn, nhưng cô là diễn viên, có thể một giây sau là khóc, thì cũng có thể nhanh chóng nuốt nước mắt trở lại.

Cô nhận rất nhiều hợp đồng, đi khắp nơi trên toàn quốc. Chỉ là, khi check in ở khách sạn cô cảm thấy dường như mất cái gì đó.

Trước kia cô và Tần Lam khi đi du lịch, nhân viên thường hỏi họ muốn chọn phòng giường đôi lớn hay phòng hai giường.

Giờ cô một mình, sẽ không ai hỏi cô nữa.

Nhưng cũng chẳng sao, cô cười nhận lấy thẻ phòng.

Có chỗ ngủ là được rồi.


Quỹ đạo cuộc sống của họ dường như không có gì thay đổi, vẫn theo thường lệ, chỉ là, trong một số khoảnh khắc nào đó sẽ nhớ tới đối phương, rồi lại có một vài giây hoảng hốt, chỉ vậy mà thôi.

Thật sự chỉ vậy thôi sao?

Thượng Đế nhìn thật kỹ nhân duyên giữa chúng ta, rồi dùng tay khẽ khàng tác động vào vòng quay định mệnh.

Tần Lam quen với một anh chàng ngoài giới giải trí, là bạn của bạn chị, nhỏ tuổi hơn chị, khi nói chuyện với chị thậm chí còn hơi ngượng ngùng.

Tần Lam cảm thấy cậu ấy rất thú vị, bèn lấy số liên lạc.

Có lần Tần Lam gặp chút chuyện ở Bắc Kinh, không biết vì sao đột nhiên nhớ tới cậu ấy, gọi điện cho cậu, cậu liền vội vàng lái xe tới đón chị. Chị thấy ánh mắt kiên định của cậu, có chút rung động.

Khi cậu ấy đỡ chị lên xe, chị khẽ siết lấy tay cậu.

Mọi thứ tự nhiên mà thành.

[Trans][Lam Ngôn / Ngôn Lam] Tổng hợp oneshotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ