Chương 46: Ở chung

5.8K 141 0
                                    

  Kỳ Diệu không để ý ánh mắt lạnh lùng của người nào đó, nửa tiếng sau hoàn thành xong thủ tục xuất viện, Mạc Du và Mạc Nhiên cũng được Thích Mẫn Hạo dẫn về. Hai tiểu gia hỏa thấy chị Kỳ Diệu của bọn chúng đã có thể xuống giường đi lại, ngạc nhiên mừng rỡ nhào vào trong lòng cô. Kỳ Diệu ôm hai đứa bé, than kiểm tra tốc độ cực nhanh, kết quả là Thích Mẫn Hạo nói, bọn họ đi lối vip.

Haizz, giao thiệp tốt, khám bệnh cũng có thể đi đường tắt.

"Chị, bệnh của chị đỡ hơn chưa?" Mạc Nhiên ngước đầu, sợ hãi hỏi cô.

"Tốt lắm, chị không sao." cô nương thu hồi tâm tư dư thừa, sờ cái đầu nhỏ nhắn của cậu, cười với cậu, "Em và anh trai thì sao? Bác sĩ có nói gì không?"

nói xong, cô không tự chủ được nhìn về phía Thích Mẫn Hạo.

"Rất tốt ạ, không khác kết luận hôm qua lắm, sặc khói, hơi ho khan, uống thuốc vài ngày, chú ý đến đồ ăn."

Sau tai nạn mọi người đều không sao, tất cả đều vui vẻ.

A, không, hình như còn lọt mất một người.

"anh có phải nên đi kiểm tra không?" Kỳ Diệu nghiêng đầu nhìn Mạc Minh chăm chú.

"cô không làm, tại sao tôi phải làm chứ?" Người đàn ông liếc cô một cái, mặt không thay đổi.

Kỳ Diệu chạm vào mũi đầy bụi, mím môi không nói, Thích Mẫn Hạo sắc bén phát hiện có gì đó khôngđúng.

Lúc anh ta đi, hai người còn tốt, sao bây giờ lại thành như vậy?

anh ta nghĩ, nhất định anh ta đã bỏ qua cái gì đó.

Nhưng mặc kệ như thế nào, bận rộn vài tiếng, cuối cùng tất cả đã bình an rời bệnh viện.

Sau đó, bọn họ gặp phải một vấn đề.

Nhà bị cháy rồi, hai tiểu gia hỏa và Kỳ Diệu từ nay ở đâu?

"Đến biệt thự của tôi." Đối với vấn đề cấp bách này, ảnh đế quốc dân mặt không thay đổi trả lời.

"Hả?" Kỳ Diệu bỗng chốc sững sờ, "Ý của anh là, không phải là.... Muốn tôi đến nhà anh đấy chứ?"

Tiểu cô nương ngồi phía sau không kìm lòng nổi mở miệng, khó có thể tin nhìn người đàn ông.

"Có gì không được sao?"

"Đương nhiên không được!"

không sai! cô nam quả nữ... A hừ hừ hừ. cô nói là mặc dù có Mạc Du, Mạc Nhiên ở đây, nhưng dù sao bọn họ cũng đến tuổi một nam một nữ cưới gả, ở cùng một chỗ...

"anh không sợ truyền ra scandal sao?" Kỳ Diệu đứng ở góc độ đối phương nhắc nhở anh.

"Truyền ra scandal?" Mạc Minh ngẩng đầu, nhìn kính chiếu hậu, "Tôi với cô?"

Khẩu khí "cô cho rằng cô là ai" này của anh là sao!

Lúc này, cô nương bị khinh bỉ khó chịu.

"không phải... Tôi... Ý của tôi là, coi như anh không nhìn trúng tôi, nhưng tôi vẫn là cô gái hai mươi mấy tuổi? Những phóng viên, paparazzi sẽ không biết, một khi thấy tôi và anh sống chung trong biệt thự, sẽviết linh tinh gì đó, anh không sợ rước họa vào thân à?" Vừa suy nghĩ, cô vẫn cố nén tức giận, tiếp tục lấy tình để cảm động, lấy lý nói lẽ.

Anh Động TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ