chạy khỏi Tề Vương Phủ

94 11 0
                                    

Vương phi?" Giọng nói Băng Đồng lạnh lẽo, mang theo nghi hoặc. 

Không phải nói Vương phi lâm vào bất tỉnh hôm mê sao, sao bây giờ đột nhiên có tình trạng sắp tỉnh lại, hơn nữa nhìn sắc mặt hình như có vẻ rất khổ sở. 

Chân mày Băng Đồng hơi nhíu lại, suy tính có nên đi thông báo cho Vương Gia trước hay không, chỉ là, ánh mắt liếc mắt một cái bốn người đi theo phía sau nàng nhân cơ hội cùng nhau tiến vào, bốn người này ở đây làm sao nàng có thể rời đi được chứ. 

"Ừ. . . . . ." Sakura  phát ra âm thanh có vài phần khổ sở, khắp khuôn mặt là vẻ mặt khổ sở. 

Nhìn Sakura  phát ra âm thanh khổ sở, nhưng lại không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào khác, chân mày Băng Đồng càng nhíu chặt mấy phần.

"Hình như thân thể Vương phi tỷ tỷ rất không thoải mái, Băng Đồng cô nương mau mau đi thông báo cho Vương Gia biết thì tốt hơn." Liên Thu đi vào mấy bước, nhìn Sakura trên giường, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng, vội vàng thúc giục để cho Băng Đồng đi thông báo Tề vương. 

Ánh mắt Băng Đồng nhìn chằm chằm sakura trên giường, dưới chân không có động tác gì, trên tay còn cầm khay quần áo sakura mới thay ra. 

Khương San San nhìn Băng Đồng có vẻ không chịu rời đi, , biết chắc là bởi vì mấy người họ đang nơi này, nàng mới có chỗ cố kỵ. 

Đáy mắt lộ ra nụ cười, bây giờ nhìn bộ dạng sakura , sợ là độc này còn không nhẹ, Băng Đồng không chịu rời đi, như vậy khi sakura  xuất hiện vấn đề cũng không thể tới trên người các nàng, muốn trách chỉ có thể trách chạy chữa trễ. 

"Hừ, nhìn vương phi cực kỳ khó chịu, Băng Đồng ngươi đã phụng mệnh phục vụ vương phi, hiện tại nên đi mời ngự y đến, hơn nữa thông báo Vương Gia, mà ngươi bây giờ cũng ở nơi này do dự, chẳng lẽ là ngươi cố ý muốn cho vương phi có bất trắc gì." Đáy mắt Lâm Ngọc mang theo vài phần giễu cợt, nhìn Băng Đồng không hề có vẻ cử động, đi lên trước mấy bước nhìn Sakura nằm ở trên giường, đáy lòng tràn đầy hài lòng cùng hả hê. 

Vương phi thì như thế nào, bây giờ còn không bị người hạ độc mất đi nửa cái mạng, ở Hầu phủ mới cầm quyền liền bị người bên cạnh làm cho như vậy, người như vậy có thể thông minh được sao. 

Băng Đồng chợt ngẩng đầu, mang theo ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía Lâm Ngọc. 

Ở trong cả Tề Vương phủ, Băng Đồng luôn luôn nghe theo Vương Gia phân phó, nữ nhân trước mắt này là thứ gì, lại có lá gan ở chỗ này quơ tay múa chân. 

Nếu không phải mấy người họ đang nơi này, nàng cần gì phải cố kỵ. 

"Các ngươi có thể cút đi, thân thể vương phi khó chịu, các ngươi ở chỗ này chỉ làm trở ngại việc trị liệu cho vương phi." Môi mím chặt múi lạnh lùng mở miệng, đối mặt mấy người phụ nhân trước mắt, nàng cũng sớm đã không có kiên nhẫn. 

"Chúng ta sẽ đi, xem cũng xem qua, hiện tại cái bộ dáng này của vương phi, chúng ta ở chỗ này cũng không làm được chuyện gì." Cho tới bây giờ Diệu Âm vẫn chưa từng mở miệng, lặng lẽ nhìn gương mặt khổ cực của Sakura  trên giường, đi tới bên người Lâm Ngọc, giữ chặt Lâm Ngọc bởi vì Băng Đồng nói mà muốn tiến lên, nói. 

Vương Phi Nàng thật lợi hại Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ