Chương 5 : Kết hôn

368 2 0
                                    

Ngày hôm sau , Chu Lăng cầm sổ hộ khẩu và chứng mình thư , lôi theo Ngô Ngôn cùng ba mẹ đến cục dân chính. Giấy chứng nhận đã đầy đủ, đương nhiên là không còn gì để nói , chờ vài người xếp hàng , chỉ chốc lát đã làm xong.

Chu Lăng đưa tiền cho nhân viên , vừa cười vừa nói:"Ngô Ngôn , hôm nay tiền kết hôn là em trả , về sau tiền ăn , tiền mặc , tiền ở , đều là anh phải chi."

Lời của Chu Lăng làm cho cô nhân viên nhịn không được cười ra tiếng , Ngô Ngôn còn nói lại rất thật lòng :"Anh đương nhiên sẽ nuôi em rồi."

Lão mẹ lấy ra từ bao bánh kẹo cưới đêm cho vài nhân viên trong cục , liếc mắt nhìn con gái một cái :"Giờ còn tìm người nuôi mình nữa , chẳng phải luôn nói có thể tự nuôi bản thân hay sao , lại còn không cần đến nam nhân nữa ."

Chu Lăng cũng không nhịn được cười : "Đó là con không vừa mắt bọn họ , không khiến bọn nọ nuôi." Nàng hướng Ngô Ngôn bày ra một bộ mặt quỉ quái ," Em chỉ để ăn nuôi thôi."

"Được , anh nuôi em." Ngô Ngôn không cười , từng lời nói cũng vô cùng chân thành . Chu Lăng không cười nữa , nàng nhìn chằm chằn Ngô Ngôn , gật đầu nói :"Được , chúng ta chăm sóc lần nhau."

"Anh nuôi em." Ngô Ngôn lại nói thêm câu nữa .

Chu Lăng rũ mắt xuống che giấu đi biểu cảm của mình , một lúc lâu sau mới cười nói :"Anh cũng phải cho em một chút cơ hội bày tỏ chứ . Anh tưởng em nói , của anh là của em , của em vẫn là của em sao?"

"Anh không ngại như vậy." Thanh âm của Ngô Ngôn càng ngày càng nhỏ .

Chu Lăng giả vờ không nghe thấy lời hắn nói , cười với ba mẹ , nói :"Con đói rồi , để chúng mừng con từ hôm nay đã là gái có chồng , con mời mọi người đi ăn mì sợi ."

Bên cạnh khu nhà họ Chu có một quán mì sợi , tuy rằng không biết mì sợi có được làm đảm bảo an toàn không , nhưng hương vị thực sự rất ngon , hơn nữa không đắt. Có một miếng lớn thịt bò ,  bỏ thêm rau chi ma thơm ngào ngạy , mỳ sợi dai dài , kèm theo là mùi thuốc bắc , chén nhỏ 20 tệ , chén lớn 25 tệ , có lời cực kỳ .

Một nhà bốn người đi vào trong quá , Chu Lăng gọi cho mình và lão mẹ mỗi người một chén nhỏ , lão ba cùng Ngô Ngôn mỗi người một chén lớn ... Biết chắc Ngô Ngôn ăn không đủ no , nhưng mì sợi không thể để lâu , chỉ có thể ăn xong lại kêu , lại gọi thêm mấy phần rau trộn ăn sáng.

Mỳ sợi rất nhanh liền được bê ra , Chu Lăng mới phát hiện quên không dặn bỏ rau thơm , nhìn lá cy màu xanh trong bát , buồn bực nheo mi lại. Cô từ từ gắp rau thơm ra , Ngô Ngôn cũng giúp cô gắp từ bát này sang bát khác . Chu Lăng cảm động , cười nói với Ngô Ngôn :"Cảm ơn , em ghét nhất rau thơm ... Anh muốn thêm hạt tiêu không ? Nơi này mì sợi rất ngon , em kêu thêm một phần cho anh nếm thử nhé ?" . Đợt này gọi có vẻ lâu được , cũng không sọe mì trương , cô liền kêu người bán hàng làm thêm một phần . Lại hỏi bố mẹ :"Bố mẹ ăn có đủ không ? Hay con cũng gọi thêm một phần nữa ?"

" Chúng ta ăn một chén là đủ rồi nhưng Tiểu Ngôn chắc chắn không đ , hay gọi thêm một con gà nữa đi?"

Chu Lăng gọi xong , đem hạt tiêu thêm vào bát của mình , từ từ ăn . Cô sợ nóng , không muốn hơi nước từ sợi mì bốc lên mặt , lúc nào cũng cuốn sợi mì vào đữa , rồi mới bỏ vào miệng.

Lão công là bộ đội đặc chủng - Hàn Dạ Sơ TuyếtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ