Chương 5: Sếp mới nhậm chức

40 5 0
                                    

Sau khi Mễ Xán đi, Lãnh Dương tắm cho thoải mái, tóc thổi khô, chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, mới vừa nằm trên giường, di động liền vang lên, nhìn thời gian, đã qua 12 giờ, Lãnh Dương cầm lấy di động, là Cố Miễn Quân, trong lòng cảm thấy kỳ quái, muộn như vậy hắn còn gọi điện thoại cho nàng, bởi vì bọn họ bình thường trong lúc công tác rất bận rộn, cũng chỉ có muộn như vậy mới có thời gian điện thoại cho đối phương.
Lãnh Dương nghe điện thoại, "Bận rộn đến giờ này sao? Đã ăn gì chưa?" Lãnh Dương quan tâm hỏi.
"Còn chưa ăn, em đã ngủ chưa?" Cố Miễn Quân thanh âm ôn nhu trong điện thoại truyền đến.
"Còn chưa ăn, đêm nay chắc chắn lại bận rộn suốt đêm? Anh phải nhớ kỹ ăn một chút gì, dạ dày của anh không tốt." Lãnh Dương đã quen việc Cố Miễn Quân thường xuyên làm việc suốt đêm, không có biện pháp, anh ấy chính là muốn phối hợp với tổ trọng án sớm bắt được tội phạm, không hề muốn thêm một người bị hại xuất hiện, cho nên hành động của bọn họ tất nhiên phải mau, vậy nên bọn họ cũng chỉ có thể hy sinh thời gian nghỉ ngơi.
"Ừ, anh biết, thực xin lỗi, lại không có thời gian bồi em." Cố Miễn Quân không yên tâm.
"Chờ anh có thời gian tiếp tục bồi em, cũng không có gì, công việc quan trọng hơn, em sẽ tự cho chính mình một kỳ nghỉ vui vẻ, không cần lo lắng cho em." Lãnh Dương không hi vọng Cố Miễn Quân trong lòng còn áy náy, nàng muốn khiến cho đối phương an tâm làm việc.
"Ta nói, có một người bạn gái như em, thật là Cố Miễn Quân anh mấy đời đã tu luyện phúc khí." Cố Miễn Quân sắc mặt lộ vẻ mỉm cười.
"Sếp Cố, cặp lồng đựng cơm của anh... ." Tiếng của một người đàn ông khác từ bên kia điện thoại truyền đến. Lãnh Dương biết chắc là đồng sự của anh ấy mang cho anh ấy cặp lồng đựng cơm, vì thế nói với anh ấy: "Tốt lắm, honey, anh nhanh chóng ăn một chút gì đi! Đã trễ thế này, một hồi dạ dày lại đau" .
"Hảo, vậy em nghỉ ngơi sớm một chút, anh ăn cơm trước." Cố Miễn Quân nói. Mặc dù có chút không muốn cúp điện thoại nhanh như vậy, nhưng không có biện pháp, ai kêu hai người bọn họ đều là người bận rộn, có rất ít thời gian gặp mặt!
Cúp điện thoại, Lãnh Dương trực tiếp lao vào mền, nhắm mắt lại, ngủ.
Có mạng án xảy ra, tổ trọng án tất nhiên không được rảnh rỗi, đặc biệt phụ trách vụ án này - tổ A, các đội viên tối hôm qua chỉ nghỉ ngơi 4 tiếng là phải quay về cương vị, buổi sáng tám giờ, tất cả cũng đã ở phòng họp, chuẩn bị họp thảo luận vụ án. Khoa pháp chính cùng pháp y đều cử người đến, Cố Miễn Quân cùng Phùng Doãn Minh một đêm chưa chợp mắt, vì bọn họ trong thời gian nhanh nhất phải đem các tài liệu phân tích khoa học giao cho tổ trọng án, như vậy cảnh sát mới có thể biết lý do vì sao nạn nhân lại chết, tỷ như khi còn sống thân thể có bệnh, còn có pháp chính cung cấp các sự vật khả nghi phát hiện tại hiện trường, cũng nhờ bọn họ tìm kiếm nguyên nhân cái chết.
"Sếp Tưởng còn chưa đến sao?" Cố Miễn Quân cảm thấy kỳ quái, lúc trước họp Tưởng Đinh Hạo cũng sẽ không đi trễ, như thế nào bây giờ còn không thấy bóng người?
"Sếp Tưởng đến chỗ sếp Trần bàn giao công việc." Triệu Lượng trả lời. Sếp Trần là Cảnh sát cảnh tư Tây Cửu Long, cả tổ trọng án ở Tây Cửu Long cũng đều do ông ấy quản lý.
"Nga! Đúng rồi, bận rộn nên quên mất việc này." Qua nhiều năm cùng Tưởng Đinh Hạo họp nghiên cứu vụ án đã muốn hình thành thói quen, Tưởng Đinh Hạo bỗng nhiên thăng chức, một lúc bận rộn, liền quên hôm nay cấp trên của tổ A thuộc tổ trọng án do một người khác tiếp quản.
Cố Miễn Quân nhìn đồng hồ, "Mọi người cũng không thể nói người đứng đầu đến sớm, chúng ta đợi chút đi!" Cố Miễn Quân tính thời gian, cảnh tư Trần đốt ban, nếu Tưởng Đinh Hạo đi tìm sếp Trần bàn giao công tác, vậy vị madam mới tới kia cũng đã ở chỗ sếp Trần, nói không chừng rất nhanh liền sẽ đến.
"Mọi người ăn sáng chưa?" Phùng Doãn Minh thấy tinh thần mọi người không tốt, lường trước tối hôm qua mọi người bận rộn, không có bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi, không biết có thời gian ăn điểm tâm hay không.
"Còn không có, làm gì có thời gian ăn điểm tâm, vừa có án mạng, chúng tôi liền bận rộn muốn chết, hơn nữa hôm nay madam mới tới, chúng tôi cũng muốn sửa sang lại một ít tài liệu giao cho cô ấy." Tổ trọng án Đường hữu khí vô lực* nói.
(* hữu khí lực: bất lực)
"Dù sao madam còn chưa tới, tôi mời, mọi người ăn bữa sáng trước, như vậy mới có tinh thần làm việc." Phùng Doãn Minh nói, mọi người cùng trầm trồ khen ngợi, bận rộn cả đêm, bụng đã sớm đói đến phải kêu lên."Tiểu sư muội, đã làm phiền cô, hóa đơn ghi tên của tôi." Phùng Doãn Minh nói với madam duy nhất của tổ A trước mặt.
"Hảo." Tiểu sư muội Lê Lệ sảng khoái đáp ứng, sau đó vui vẻ đi ra khỏi văn phòng gọi điện thoại cho nhà ăn dưới lầu đặt cơm. Mới vừa cúp điện thoại, liền có vài bóng người đi đến, Lê Lệ tập trung nhìn, mạnh mẽ hít một ngụm khí lạnh, nhanh chóng nghênh đón, "Sếp Trần, sếp Tưởng, ... ." Cuối cùng ánh mắt Lê Lệ rơi xuống một cô gái trẻ đang cùng hai người bọn họ đi tới, cô gái này mặc một cái quần tây màu đen, áo sơmi cổ cao màu trắng, áo khoác màu đen, trong tay cầm một cái cặp công văn, trước ngực đeo thẻ công tác, Lê Lệ cẩn thận nhìn trên thẻ công tác, cấp bậc thanh tra cao cấp, họ tên Diệp Hàm. Lê Lệ không cần suy nghĩ nhiều cũng biết vị trước mắt là một cô gái vượt qua dự kiến của chính mình cũng là lãnh đạo mới của mình, vì thế nhanh chóng la lên: "Madam."
Diệp Hàm biểu cảm nghiêm túc, đối với Lê Lệ gật đầu.
"Di! Mọi người đâu?" Sếp Trần thấy trong văn phòng ngoại trừ Lê Lệ không có người nào khác, vì thế tò mò hỏi, theo lý lúc này tất cả mọi người hẳn là ở đây. Vừa mới dứt lời, cửa phòng họp bỗng nhiên mở ra, toàn bộ người ngồi ở trong phòng hội nghị đi ra. Bởi vì tất cả mọi người nghe được động tĩnh trong văn phòng, đặc biệt là lúc Lê Lệ lớn tiếng: "Madam."
"Nga! Mọi người đang họp sao?" Sếp Trần nhìn thấy đoàn người từ phòng họp đi ra, cho là bọn họ đang họp, bởi vì ông ấy thấy Cố Miễn Quân và Phùng Doãn Minh, hẳn là đang nghiên cứu vụ án nhảy lầu hôm qua.
"Sếp Trần." Cố Miễn Quân và Phùng Doãn Minh trước sau chào hỏi.
"Còn chưa có họp, chúng ta đang chờ madam cùng họp." Cố Miễn Quân nói, tầm mắt rơi đến trên người Diệp Hàm, tầm mắt giao nhau, hai người khẽ gật đầu, bởi vì hai người trước đó lúc làm việc có tiếp xúc qua, xem như có quen biết.
Phùng Doãn Minh nhìn thấy Diệp Hàm, ánh mắt hơi sáng lên, trong lòng thầm khen: đẹp quá, đúng là một cô gái có khí chất.
"Tất cả mọi người, ta hướng mọi người giới thiệu, vị này chính là madam Diệp, Diệp Hàm, sau này tổ A do cô ấy phụ trách, mọi người cần hảo hảo phối hợp với madam Diệp, làm cho tốt công việc, hi vọng giải thưởng tiên tiến năm nay cũng là tổ của mọi người." Sếp Trần cười giới thiệu.
"Yes sir." đồng sự tổ A cùng nhau đáp lời. Bọn họ nhìn thấy vị lãnh đạo này giống như thần tượng từ phim đi ra, diễn viên mỹ nữ, trong lòng tỏa ra hảo cảm. Xem ra mỹ mạo nhiều khi cũng có lúc dùng đến.
"Madam Diệp, vị này chính là sếp Cố của khoa pháp chính, vị này chính là khoa pháp y, bác sĩ Phùng." Sếp Trần lại hướng Diệp Hàm giới thiệu.

[BHTT - Edit] Âm Dương Luật Sư - 5 DuyệtWhere stories live. Discover now