"không cần như thế đâu, jack". jimin tiến lại gần gã, bằng một cách thần thánh nào đó, em đang cười. jack chả dám chắc nụ cười của em trong giây phút này có phải đặc ân trước khi em đá gã xuống địa ngục hay không, nhưng tạ ơn chúa vì ít nhất nó cũng khiến gã sống sót được một khoảng thời gian hạnh phúc.
jimin đưa tay áp vào má gã. cảm nhận từng đường nét sinh động trên khuôn mặt đẹp như tượng tạc đang biến hóa vì em. rõ là đang đỏ lên này, jimin thích thú với phát hiện của mình, ngón tay bé nhỏ khẽ trượt dài trên má gã.
jack muốn nói gì đó với em. gã muốn em biết nó là một tai nạn mà gã chưa từng mong muốn. nhưng thôi nào, nó sẽ khiến gã trông giống một tên đần hơn nữa. nên thay vì nhiều lời, như mọi khi, jack cứ yên lặng nhìn em. à không, họ yên lặng nhìn nhau, mắt đối mắt, và bàn tay jack bao lấy bàn tay bé nhỏ đang rong chơi trên má mình.
jimin cảm nhận được cách jack đang cố gắng xích lại gần em. hơi thở xung quanh em đặc lại hơn. dâu rừng. tốt thôi, giờ thì trên người gã mang mùi hương của loại trái cây em yêu thích. tốt thôi, ổn thôi, ừ, ổn thôi.
chúa ơi, tim con thật sự tràn ra khỏi lòng ngực và đang lăn lóc dưới chân anh ta rồi.
jack gần tới nỗi sóng mũi của gã cọ hẳn lên đôi má ngọt ngào của em. jimin cố kiềm chế. jack quá nguy hiểm, ngay từ đầu gã đã quá nguy hiểm với con tim của em. jimin lùi lại, ép người sát vào chiếc benz, bàn tay không bị gã nắm lấy theo quán tính lùi vào sâu trong hầm chiếc xe.
là kim loại, lạnh buốt, có răng cưa.
jimin cảm nhận vật thể nhỏ bé ấy đang nằm gọn trong tay em. ngon đấy. park jimin nhận ra rằng đêm nay em là người hùng, ngầu hơn cả jack, em chính là người hùng.
"jack..", em gọi tên gã, khi mà môi của gã đã chạm xuống chiếc mũi nhỏ xinh của em. em biết jack thích nó, gã hay chạm nhẹ lên mũi em chẳng vì lý do gì cả. dù rõ ràng rằng mũi em có cao đâu, mũi em có xinh lắm đâu, nhưng jack luôn hứng thú đến thế. thôi thì em cũng yêu cách mắt gã cong cong sau mỗi lần đùa nghịch với chiếc mũi khốn khổ của em, thế nên jimin chưa một lần đẩy jack ra khỏi mình.
cơ mà khéo đấy, ngay từ lần đầu, khoảng cách giữa cả hai đã là một thứ vô hình trong mắt jack. gã giỏi trong việc khiến hai đứa gần nhau hơn. nhưng em đâu phản đối, nhỉ. jimin bật cười. à, hóa ra là vậy. ngay từ đầu, jimin đã sa đọa vào gã ngốc to xác này rồi.
"cười gì đấy, tinkerbell?" jack thắc mắc, đôi mắt chú mục vào khóe miệng cong lên rạng rỡ của jimin, rồi cũng bật cười.
"anh đoán xem?" em tinh nghịch, ngạo mạn ngẩng cao đầu, thành công khiến khóe môi gã lướt nhẹ qua đầu môi em.
shit
shit shit
shit shit shit.
thế nên, trước khi có thể đứa chiếc chìa khóa ra khoe với gã về chiến công hiển hách của đời mình, jimin thất thủ. jack lao vào em như thiêu thân lao vào ánh lửa, đôi môi gợi cảm thành công bắt lấy hai cánh đào mềm mại.
và jimin nhắm mắt, hòa theo gã.
BẠN ĐANG ĐỌC
strawberries and cigarettes | vmin.
Fanfictionjack và túi dâu tây của gã ở daegu. [ nên nghe strawberries and cigarettes của troye sivan khi nhớ đến jack, chả sao cả, vì jimin bảo thế thôi. ] hoàn.