☆Chương 1: Trao đổi

1.3K 90 6
                                    


"Phán Nương, tứ tiểu thư đã dậy, ngươi mau đến chải tóc cho nàng."

"Ân, đã biết." Ta mở ra ngăn tủ bằng gỗ đào cũ nát ở đầu giường, từ bên trong lấy ra một hộp gấm màu đỏ, trong đấy chính là nhiều năm tâm huyết của ta, muôn vàn bảo bối quý giá, là đồ nghề kiếm cơm của ta. Đúng vậy, ta đây chính là Sở Phán Nương.... Ôi! Ta thật sự không thích tên gọi đậm chất Quỳnh Dao này!

*楚盼娘: chữ 盼 (phán) nghĩa là chờ mong, 盼娘 (Phán Nương) là chỉ người con gái chờ mong ái nhân của mình

Ta theo phía sau Mục Huyên - nha hoàn thiếp thân của tứ tiểu thư, một đường băng qua đình viện rộng lớn ở Lưu phủ. Vào đông đìu hiu, ánh mặt trời đều lạnh lẽo, gió rét thấu xương xông thẳng qua lớp áo bông dày, suýt nữa đem ta đường đường là đệ nhất Lưu phủ chải đầu nương thổi chết cứng. Cái trời đông rét buốt ở nơi này, quả thực làm cho người ta sống không nổi.

"Hôm nay tứ tiểu thư thức dậy từ rất sớm, trước đây cũng không thấy nàng sớm như vậy liền cho gọi ngươi đến chải tóc."

"Không sao hết, ta đây cũng thật tò mò. Mùa đông rét lạnh, tứ tiểu thư có thể hừng đông liền thức dậy, thực sự là kinh dị đấy. Thật muốn biết đến ngày nàng xuất giá, còn có thể mỗi ngày nắng lên ba sào mới dậy không?"

"Ha ha, lời này nếu để tiểu thư nghe được, nàng còn không đem ngươi ném vào hầm băng? Lại nói tiếp, hôm qua ta thấy ngươi mới điều chế được chút ít dầu bôi tóc, khó được tứ tiểu thư thức dậy sớm, như vậy ngươi mau lấy đến cho nàng chọn lựa một chút, cũng liền có ích rồi."

Tứ tiểu thư tên gọi Lưu Niệm Tuyết, nàng sinh ra vào lúc ngoài trời tuyết rơi trắng xóa, vì vậy phụ mẫu nàng liền đặt tên này cho nàng. Bất quá, tên gọi dịu dàng cũng không biểu trưng người sẽ dịu dàng. Lưu viên ngoại gia đình nữ chiếm phần đông, hắn có sáu con gái, bốn con trai. Xét ngọn nguồn, bởi gì hắn gia sản đồ sộ, có rất nhiều nữ nhân nguyện vì hắn sinh con. Ngoài chính thất và năm vị thiếp tùy tùng, còn có số lượng nha hoàn nhiều không đếm xuể, vị Lưu lão gia này quả thật làm cho bao nhiêu nam nhân trong huyện không còn gái đẹp để mà cưới.

Trở lại nói về tứ tiểu thư, nàng là con của nhị phu nhân. Tuy không phải chính thất, nhưng ở bên trong đông đảo nữ nhân, cũng là thượng hạng nhân vật. Nghe nói nhà mẹ đẻ của vị này không dễ trêu, cũng tới lui buôn bán với Lưu gia không ít, ngay cả Huyện thái gia còn gọi vị này một tiếng biểu tỷ. Cũng bởi vì có gốc rễ như vậy, địa vị của tứ tiểu thư quả thực không thấp, thậm chí ngang hàng với con dòng chính thất, nàng nếu muốn đi ngang trong đại viện, cũng không ai dám ngăn trở nàng, huống chi nàng chẳng qua là tinh nghịch biếng nhác chút mà thôi.

Đang lúc nói chuyện với Mục Huyên, liền đã đến Mai Các của tứ tiểu thư rồi. Nha hoàn gác cổng thấy chúng ta tiến đến, không nhanh không chậm mà vén lên rèm cửa, tỏ ý chúng ta tiến vào buồng trong. Trong phòng đặt bốn cái bếp lò, ấm đến không giống nhân gian. Ta không khỏi âm thầm cảm thán, tiểu thư nàng ở trong căn phòng này, dĩ nhiên làm gì biết đến mùa đông.

"Phán Nương, mau tới thay ta chải đầu." Tứ tiểu thư cười hướng ta vẫy tay, một đôi mắt to dí dỏm tinh quái trừng ta, trên người nàng vẫn mặc trung y mỏng, ngược lại không có một chút gì là rét lạnh.

[BHTT][Edit]Phỉ điệpWhere stories live. Discover now