Chương 11. Bộc lộ tài năng

167 11 1
                                    


EDIT: Camellia Mandarava

 Cẩm Chúc chết. Cửu Nhi biết được tin tức tỏ vẻ: Đáng đời, ai biểu ngươi làm, dám đối nghịch với nữ chủ không có kết cục tốt.

Ngày hôm nay trời trong nắng ấm, là một ngày tốt, hiếm khi ngày hôm nay Vũ Văn Nguyệt nói không cần huấn luyện, tâm tình Cửu Nhi tốt liền ở trong vườn hoa tìm xích đu, ngồi ở trên lắc a lắc a, rất thích ý. Chờ lúc Vũ Văn Nguyệt tìm tới, liền thấy: Muôn hoa khoe sắc trong vườn, Cửu Nhi ngồi trên xích đu thân vận quần dài màu lam, hoa bay khắp trời, thanh âm thiếu nữ như chuông bạc trận trận vọng lại, cười tươi như hoa. Một chớp mắt kia, không biết lung lay mắt của người nào, tâm của người nào.

-Công tử.

Cửu Nhi cuối cùng phát hiện Vũ Văn Nguyệt. Còn chưa chờ Vũ Văn Nguyệt trả lời, một trận tiếng vỗ tay truyền đến

-Cửu Nhi, ngươi thật xinh đẹp nha.

Yến Tuân vốn đến tìm Tiểu Dã Miêu, thế nhưng tìm không được, đành phải đến tìm Vũ Văn Nguyệt, không ngờ Vũ Văn Nguyệt ở cùng với Cửu Nhi. . . Phải nói thế nào đây tóm lại, là hai người này hấp dẫn. Cửu Nhi nghe lời nói này, nở nụ cười:

-Tạ ơn Yến Tuân thế tử khen ngợi.

Vũ Văn Nguyệt vừa nghe, trong lòng có chút tức giận "Nàng không thấy là hành động này của Yến Tuân có chút lỗ mãng sao? Hay là nàng đối với Yến Tuân. . . "

Thực ra nếu Cửu Nhi biết được suy nghĩ này của Vũ Văn Nguyệt, chỉ biết nói "Công tử ngươi nghĩ nhiều rồi. "

Cửu Nhi tuy nói bây giờ đang ở Đại Ngụy, nhưng nàng tốt xấu gì cũng đã từng là phụ nữ thế kỷ hai mươi mốt, nam nhân nói với nữ nhân nàng thật đẹp vốn chính là khen ngợi mà thôi. Vũ Văn Nguyệt cũng không biết những thứ này, nhưng hắn đã có mối nguy cơ: Về sau không thể lại để cho Yến Tuân mỗi ngày xuất hiện, tiểu tử này dám đào góc tường, vạn nhất mê hoặc Cửu Nhi thì làm sao bây giờ? Mặc dù trong lòng trăm vòng suy nghĩ, trên mặt không hiện.

-Cửu Nhi, theo ta xem Tinh Nhi luyện chữ như thế nào.

-Vâng.

Trong đình nghỉ mát, Tinh Nhi đang đấu trí với bút lông so dũng khí. Ai có thể nói cho nàng biết, chữ này là cái quái gì cách cầm bút viết chữ này có thể so với múa đao múa kiếm. Yến Tuân vừa thấy Tiểu Dã Miêu, lập tức chạy tới:

-Tiểu Dã Miêu, đã lâu không gặp.

Tinh Nhi đang phiền muộn:

-Thật không? Sao ta không thấy vậy.

Sau đó Cửu Nhi đến vừa nghe: Cô nương, ngươi thật am hiểu làm cuộc trò chuyện kết thúc. Vũ Văn Nguyệt nhìn vẻ mặt Yến Tuân lúng túng, trong lòng không thoái mái: Đáng đời, ai biểu ngươi mới vừa rồi đối với Cửu Nhi 'Sắc mị mị'.

-Tinh Nhi, luyện chữ như thế nào cho ta xem.

Tinh Nhi vừa nghe: Cái khối băng này muốn nhìn thấy không được đỗi chết ta à! Lập tức che khuất. Vũ Văn Nguyệt làm sao có thể bỏ đi tốt như vậy, lập tức xuất thủ đi đoạt giấy. Hai người liền ngươi tới ta đi trao đổi chiêu thức, sau cùng Tinh Nhi điểm mực bút lông lên trán Vũ Văn Nguyệt là phần cuối. Cửu Nhi thấy như vậy một màn trong lòng có hơi khó chịu: Đây mới là cặp đôi Tinh Nguyệt chính xác mở ra phương thức, tại sao trong lòng ngươi có chút chua xót đoán chừng là mấy ngày nay quá mệt mỏi, dẫn đến rối loạn thần kinh, phải trở về nghỉ ngơi mới được. Nhưng mà. . .

[EDIT] (ĐN Sở Kiều Truyện) Đào hoa độ thanh sơn - Tác giả: Nguyệt Cửu ƯơngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ