Chương 4

201 28 2
                                    

- Ha ! - Ở phía sau , Tử Thanh nín cười vì độ mặt dày của người ca ca mới của mình

- Tử Lý Nhu ? Em .... sao em lại ở đây ? Tại sao lại đi cùng ....? - Vẻ mặt cửa Tử Mỹ Nguyệt trở nên kinh ngạc , cô ta lựa chọn bỏ qua câu nói và ánh mắt sắc bén giết người của Vong Cơ . Trầm trồ trước gương mặt tuyệt mỹ của y , sau đó chính là sự ganh ghét vì vẻ đẹp của gương mặt đó .

Đông Phương Tiêm Vân cười nhẹ , nhưng trong lòng đã bắt đầu muốn moi con ngươi của cô ả ra rồi . Không riêng gì y , hắn cùng cô đều có suy nghĩ như vậy .

Cả ba nhẹ nhàng lướt qua cô ả , tay trong tay dắt ra bãi đỗ xe . Phía đằng sau lưng ba người , Tử Mỹ Nguyệt nhìn chằm chằm vào Đông Phương Tiêm Vân với Tử Lý Nhu , cô ta cảm giác nếu không giết những kẻ kia , tương lai cô ta sẽ trở nên vô cùng mờ mịt . Cách đó không xa , có hai người đã chứng kiến hết tất cả sự việc vừa diễn ra . Lưu Tiếu Phong và vị nam nhân tuấn tú bên cạch , vị thiếu gia - Lãnh Tư Hàn .

- Chúng ta về thôi ! - Tiếu Phong quay lại mỉm cười nhẹ , nó luôn có tính sát thương đối với những người đàn ông này . Cậu ta lôi kéo anh ta về chiếc xe ô tô đen sang trọng ở phía trước , đương nhiên nó thuộc quyền sở hữu của Lãnh Tư Hàn .

- Có cần ta tra tư liệu của người kia không ? - Giọng nói đầy quyến rũ có thể khiến mọi người say đắm

- Không cần đâu Hàn , mọi chuyện đến đâu rồi ? - Cậu quay ra ngắm nhìn người đàn ông , vẻ đẹp này cuối cùng vẫn thuộc về cậu .

- Tất cả đã xong hết rồi , xong chờ nó đến thôi ! Em cũng không cần lo cho hai người kia , ta đã báo . - hắn dịu dàng vuốt mái tóc đen mượt của cậu , ánh mắt ngọt ngào khiến cậu chỉ muốn đắm chìm trong đấy .

Tại nơi của nhân vật chính ——————————————
- Đông Phương Tử Thanh , ngươi mau lại đây ! Đừng để y chờ lâu ! - Vong Cơ gằn giọng , lạnh lùng liếc vị muội muội mới của hắn , có trời mới biết , con nhỏ này nghịch ngợm vô cùng . Chả hiểu lúc đó tại sao hắn không từ chối Tiêm Vân nhận con nhỏ này .

- Hihi , ca , ngươi biết không ? Lúc ngươi tức giận giống con cá nóc , hai cặp bánh bao còn hiện ra rõ kìa - nàng nhịn cười đến mức hai vai run run , tay đập đập vào miếng đệm xe để giảm sự tập trung nhìn hai cặp bánh bao dễ thương kia

Ở bên ngoài , Tiêm Vân đang định mở cửa xe nhưng lại thôi . Y không muốn phá hỏng tâm trạng hai đứa nhóc y mới nhận nuôi ngày hôm nay . Tiếng chuông điện thoại reo lên , cắt ngang dòng suy nghĩ của Tiêm Vân và tiếng cười đùa bên trong xe .

- Vân Vân , " Anh ta " về rồi , đang ở sân bay . Ngươi tới đón hộ mụ mụ được không ? - Giọng nói của người phụ nữ trong điện thoại tràn đầy tâm sự xen kẽ với sự lo lắng cho y

- Mụ mụ , người chắc chứ ? Chả phải " Anh ta " không phải đang ở Luân Đôn sao ? - Đông Phương Tiêm Vân , hoảng sợ , tuy y là chủ thần , kẻ tối cao của tất cả các thế giới . Nhưng y đâu phải là hoàn hảo nhất , mạnh nhất đâu . " Anh ta " kẻ từng khiến cho y từng sợ hãi , lại ở trong thế giới này ư ?

- Được , người đừng lo , con sẽ đến đấy đón " Anh ta " về ! - nói xong y liền cúp máy , bước vào trong xe nhắc nhở hai đứa trẻ y mới nhận nuôi .

- Hiện giờ chúng ta đến sân bay đón người quen của ta . Khi hắn nói gì , chỉ cần coi như không nghe thấy ! Rõ chưa ?

Hai đứa trẻ gật đầu , y mới yên tâm tiếp tục lái xe đến sân bay A . Vừa đến nơi đã thấy " Anh ta " đứng chờ sẵn , môi còn đang nở nụ cười thu hút bao ánh nhìn xung quanh .

- Ôi , Tiểu Vân Vân đáng yêu của ta , ngươi không chào đón vị trúc mã của ngươi sao ? - Vương Quân Tiêu bước lại gần , ôm lấy người mà anh yêu nhất , chỉ muốn khảm y lên người để y không rời khỏi anh một bước nào . Nhẹ nhàng lén ăn đậu hũ của y , tay thì sờ sờ vòng eo nhỏ nhắn , mảnh khảnh dẻo dai .

Đông Phương Vong Cơ ngồi trong xe tức đỏ cả mắt , may mắn có Tử Thanh ở đấy dỗ cho . Hai người kia ôm xong mới cùng nhau lên xe , trong khi Tiêm Vân lái , Vương Quân Tiêu mới để ý có hai đứa trẻ ngồi phía sau .

- Ôi , Tiểu Vân Vân , đây là con cái nhà ai vậy , trông thật xấu.... - Hai đứa trẻ ta nhận nuôi ! Ngươi định nói gì ? - đang nói , liền bị Tiên Vân đánh gẫy đoạn cuối . anh nhanh trí sửa lại .

- Trông thật xinh xẻo , dễ thương, đáng yêu ... . - Ngoài miệng thì nịnh nót hai đứa trẻ mà Tiểu Vân Vân của anh vừa nhận nuôi , trong tâm thì đang trù ẻo hai đứa tình địch không đợi tuổi này .

- Hừ ! - biết thừa anh đang trù ẻo bản thân mình nên hắn chỉ hừ một tiếng rồi quay mặt đi .

Đông Phương Tiêm Vân lái xe về căn nhà của y , việc làm sau khi xuống xe của y là đón lấy hai đứa nhóc y mới nhận nuôi , còn tên vô lại Vương Tiêu Quân thì mặc kệ hắn đi . Chứ không phải y sợ hắn vồ vào sờ sờ , ăn đậu hũ của y đâu .

Vương Tiêu Quân từ đằng sau nhìn chằm chằm bóng đang của Tiêm Vân , ánh mắt của anh lộ rõ vẻ tức giận , y bỏ hắn chỉ vì hai đứa nhóc con này . Chờ khi hai đứa lớn , anh chắc chắn sẽ phạt hai đứa nhóc này .

Nhưng có điều mà anh không ngờ tới , Đông Phương Tiêm Vân không chỉ nhận nuôi hai đứa này mà còn tận năm đứa sau đang chờ y nhận nuôi .

.
.
.
.
.
Sau một thời gian dài , mình không viết truyện , giờ khi lúc đọc lại , mình cảm thấy thật muốn chọc mù hai mắt , chbiết hồi trước bản thân đã viết gì . Nhưng đây là tác phẩm đam đầu tiên mà bản thân mình viết nên cũng sẽ cố gắng sửa lại cho em nó hoàn thiện hơn .

Hiện giờ mình cũng đã viết lại cốt truyện hoàn chỉnh và viết tay lại những chương và ý chính , nhằm sửa lại em nó . Mình không muốn em nó bị bỏ xó một góc , vì vậy nên mình sẽ kéo dài thời gian của mỗi chương truyện để chỉnh sửa lại nội dung câu chuyện . Các bạn nhớ ủng hộ mình nhé ! ( thực ra một phần cũng là do máy mình hỏng một thời gian , khiến cho mình đã lười càng lười hơn , mình cũng đã cuối cấp 2 , còn non nớt và đang cố gắng tập trung thi cử vào cấp 3 . Thời gian càng ngắn , mình ch vào Wattpad giờ chỉ đọc truyện giải trí chứ không có hứng viết truyện . Mình viết nốt chương này để giải thích cho sự biến mất của mình )

Mạt thế mê người [Mạt thế]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ