Chương 14

1.2K 94 4
                                    

"Lam Lam... Lam Lam..."

Quá nhớ tới mức con khỉ nào đó ngủ gật cũng có thể mơ thấy Tần Lam, miệng lúc nào cũng gọi tên đối phương.

"Tần Lam thì có gì tốt, thích chị đi có được không Cẩn Ngôn."

Cô diễn viên được gọi là Phương tỷ kia lúc này đang vuốt ve mặt con khỉ kia với vẻ rất quyến luyến.

"Được."

Ngô Cẩn Ngôn không biết đang mơ thấy gì, mơ màng nói.

"Chị biết mà, biết em cũng thích chị mà đúng không?"

Rõ ràng biết đối phương đang nói mớ nhưng vẫn không kiềm chế được nhịp tim tăng nhanh.

"Chúng ta đã ở bên nhau hơn một tháng rồi, sau khi quay xong bộ phim này chúng ta sẽ ở cạnh nhau nhiều hơn, em sẽ dần dần yêu chị thôi... Chị sẽ khiến em yêu chị."

Không kìm được ôm lấy đầu Ngô Cẩn Ngôn.

"Chị sẽ dịu dàng hơn chị ta, chị sẽ đối xử với em thật tốt."

Nói rồi cúi xuống hôn lên môi Ngô Cẩn Ngôn.

"Hai người đang làm gì vậy?!"

Tần Lam vừa lên xe thì đập vào mắt cảnh Ngô Cẩn Ngôn nằm trong lòng nữ diễn viên kia, hai người đang hôn nhau, vì từ góc nhìn của chị thì không thấy được Ngô Cẩn Ngôn đang nhắm mắt.


"Lam Lam? Là Lam Lam sao?"

Con khỉ nào đó vừa rồi còn ngủ rất sâu, gần như ngay khi nghe thấy giọng nói ấy là bật dậy, vừa hay đập vào cằm nữ diễn viên kia.

"Á... Tần Lam, xin lỗi, xin lỗi, bọn tôi là không kiềm chế được."

Diễn viên đúng là diễn viên, một giây nhập vai dường như là kỹ năng cơ bản của họ.


"Chuyện gì vậy?"

Ngô Cẩn Ngôn mặt kiểu WTF, lúc này mới nhận ra cả đầu mình đang bị cô ta ôm trong lòng, thế là vùng dậy.


"Được được, tôi tác thành cho hai người."

Tần Lam cố nghiến răng lại để không bật khóc, lúc này không được khó, không được khóc Tần Lam. Nhưng chị thật sự không chịu nổi, tim đau quá, chị từ nghìn dặm xa tới thăm, muốn tạo bất ngờ cho cô, mà cô lại đối xử với chị như vậy? Tần Lam à Tần Lam, sao mày lại ngốc như thế, mày đã 37 tuổi rồi mà không còn chưa khôn ra sao? Những giọt nước mắt lăn xuống gò má chị.


"Lam Lam, chị nghe em nói, không phải như chị nghĩ đâu, nghe em giải thích đã."

Ngô Cẩn Ngôn tuy vừa tỉnh dậy nhưng tình hình lúc này cũng đoán được vài phần, thấy Tần Lam khóc tim như vỡ vụn.


"Em không thích chị nữa thì có thể nói, chị sẽ không làm phiền em, tại sao đến em... đến em cũng đối xử với chị như vậy."

Tần Lam nói rồi quay người bỏ chạy, nơi này ở lại thêm bất cứ giây nào cũng khiến chị nghẹt thở.


[Trans][Lam Ngôn] Võ lâm đại hộiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ