Đệ nhị mộng: Bạch nhật hướng tây (7)

8.4K 739 28
                                    

"Các em... khụ khụ... hôm nay tự giải bài giúp cô. Tiết sau cô sửa, các em làm... khụ... từ bài một đến bài mười lăm"

Tây Nặc vừa nói vừa che miệng ho sù sụ, hôm qua ỷ y tắm đêm, nàng cứ nghĩ sẽ không sao nhưng sáng dậy thấy ho sù sụ liền biết không ổn. Đúng là tự mình hại mình.

Thường Lạc có hơi ngước lên nhìn lão sư rồi cúi mặt xuống làm bài, các bài toán đều khá khó so với cô, cô đều nhờ vẹt huynh giúp mình giải. Mười lăm bài làm trong vòng hai tiết mới xong, Tây Nặc có thể không giảng bài để cho cổ họng đỡ đau, nàng ngồi ở bàn giáo viên nhìn các em chăm chú làm bài, em nào không hiểu nàng sẽ viết ra giấy để chỉ dẫn.

Đang ngồi làm bài thì thấy có người truyền giấy đến chỗ mình, Thường Lạc mở giấy ra xem thì thấy dòng chữ ngay ngắn quen thuộc, cô nhìn sang bàn bên cạnh thì thấy Lục Chi đang nhăn mặt nhăn mũi ra dáng rất khó chịu.

Trong giấy đề rằng: "Cậu đi mua băng vệ sinh giúp mình nha, mình đến ngày rồi. Đau bụng lắm, huhu."

Cô trả lời lại: "Sắp đến ra chơi rồi, cậu đợi xíu đi."

"Đi đi mà, khó chịu lắm, ra chơi mình muốn dùng ngay. Xin cậu đấy!"

Thường Lạc thở dài một tiếng, cô đi lên bàn giáo viên nói với Tây Nặc cho mình ra ngoài đi vệ sinh, Tây Nặc gật đầu: "Khụ... em đi đi."

"Đã ho thì đừng nói chuyện." Thường Lạc nói nhỏ, Tây Nặc gật đầu ra vẻ đã hiểu, khẩu hình miệng nói Thường Lạc mau đi vệ sinh đi. Đợi Thường Lạc đi rồi nàng mới ho khù khụ trong miệng, lần sau không bao giờ nàng dám tắm khuya nữa.

Vì đường ra căn tin đôi khi sẽ gặp giám thị, nhưng nếu không ra căn tin không thể mua được thứ kia cho Lục Chi. Cô mua một gói băng vệ sinh loại thường dùng, đi ngang qua quầy nước có ghé lại mua một lon nước chanh mật ong nóng bỏ vào túi. Tiếng chuông hết tiết vang lên, tới giờ ra chơi, Thường Lạc đi vào lớp đưa băng vệ sinh cho Lục Chi mà không thấy Tây Nặc đâu. Cô thấy trên bàn giáo viên vẫn còn sách vở, có vẻ như cô ấy bất chợt đi đâu đó chứ không phải hoàn toàn ra khỏi lớp.

Thường Lạc mang lon nước chanh mật ong nóng để lên bàn của Tây Nặc, sau đó lại đọc truyện tranh không làm bài tập nữa. Lúc Tây Nặc đi vào bên trong lớp, cô nhìn thấy mặt của nàng ấy lừ đừ, có vẻ như vừa mới ho xong một trận kinh người.

Tây Nặc dọn dẹp sách vở của mình, với tay lấy lon nước chanh cho vào túi xách rồi đi ra ngoài, hệt như lon nước chanh kia do nàng mua, hoặc người mua nàng hoàn toàn biết rõ rồi, hành động liền mạch không mảy may dừng lại một chút.

Thường Lạc liên hệ với thám tử, chi tiền cho họ để quan sát Lục Chi và Liêu Vỹ, Người muốn cô cho hai người họ khó lòng an ổn, cô nghĩ mình cũng cần phải chuẩn bị một chút.

Bình thường Lục Chi và Liêu Vỹ thường lén gặp nhau sau lưng cô, làm vài chuyện thô bỉ cùng nhau rồi ai về nhà nấy để tránh bị phát hiện. Nhưng Lục Chi không biết rằng Liêu Vỹ đối với nàng ta luôn luôn giấu diếm, quan hệ với một lúc hai ba người khác, cô nào cũng nghĩ bản thân là chính cung, chung quy Liêu Vỹ hắn chỉ là thằng khốn yêu bản thân mình.

[BHTT][NP][Tự Viết] Hệ Thống Giải Cứu Nữ ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ