Đệ lục mộng: Ta là tiểu tam (6)

7.5K 643 57
                                    

Khi đứng ở bến sông Thường Lạc mới phát hiện ra "thuyền" trong miệng người giàu có là như thế nào. Một chiếc du thuyền màu trắng sang trọng đậu ở bến, thật ra hôm trước nghe Sơ Tranh nói mua thuyền Thường Lạc chỉ nghĩ là một chiếc thuyền gỗ nhỏ chuyên dùng đi câu cá, cũng không phải "thuyền" dạng này. Vậy nên hôm qua cô mới ngây ngô hỏi có rớt xuống sông không, người kia còn bảo để đem áo phao cho cô.

Sơ Tranh mỉm cười: "Áo phao để ở trên thuyền, xíu mang cho cô mặc."

Đương nhiên là Thường Lạc biết đây là câu nói đểu, nhưng chấp nhất từng câu là điều Thường Lạc không muốn, vậy nên cô nhẫn! Không mất mặt xíu nào.

Buổi chiều dần về tối, hai người ngồi bên mạn thuyền cùng nhau câu cá. Môn câu cá này không phải môn ưa thích của Thường Lạc, ngồi cả buổi cũng không câu trúng một con cá nào, Sơ Tranh lại khác, cá ở xô của nàng ấy gần chạm mốc đầy xô, có vẻ như nàng ấy vừa có kĩ năng lại vừa có may mắn.

"Ăn cá nướng không?" Đôi mắt của Sơ Tranh híp lại, hỏi Thường Lạc một câu.

"Biết làm không?"

Sơ Tranh mở mắt to ra, nàng không tin Thường Lạc lại xem thường khả năng nấu nướng của nàng đến vậy: "Sơ đại tiểu thư không những biết câu cá còn biết làm cá a~"

Thường Lạc trả lời có nàng liền giao cần câu lại cho nàng ấy, đem xô cá ra phía sau thuyền đổ xuống thùng to hơn. Sơ Tranh tìm xem con cá nào lớn nhất, nàng chọn một con vừa béo vừa khỏe cầm lên. Tuy là cá trơn nhưng Sơ Tranh vẫn bắt chúng được đến nơi sơ chế. Thường Lạc cũng vứt cần câu nằm yên vị tại chỗ, cô xuống sau mạn thuyền gác đầu vào vai Sơ Tranh nhìn nàng ấy thuần thục làm cá.

"Cô giỏi làm cá quá..."

Mặc dù bên vai của Sơ Tranh nặng trĩu nhưng nàng lại không muốn đem cái đầu nặng nề kia bỏ ra, chỉ cố gắng làm cá khéo một chút không làm Thường Lạc khó chịu: "Làm quen rồi."

"Em thích câu cá lắm sao?"

"Gọi bằng em hả? Biết chị đây bao nhiêu tuổi không?"

Thường Lạc bật cười: "Vậy chị đây bao nhiêu tuổi vậy?"

"Hai tuổi."

"Ngốc." Thường Lạc phì cười, cô bắt đầu đi nhóm than để có lửa cho Sơ Tranh nướng cá. Sau khi làm cá xong Sơ Tranh cho một ít gia vị để ướp rồi nướng trên than đỏ. Hai người cùng nhau bày biện vài lon bia để trên bàn, chờ đợi cá chín cùng nhau ăn.

Cần câu vẫn nằm im lìm không có chút động tĩnh, cá trên lò than dần dần chín, Thường Lạc canh chín liền bỏ ra dĩa, dùng đũa gắp một ít bỏ vào miệng cảm nhận vị tươi của cá vừa chín tới. Ngon hơn cả bất kì mỹ vị nào Thường Lạc đã từng ăn qua. Đến mức cô nhịn không được mà giơ ngón cái lên khen ngợi, Sơ Tranh được khen mũi cũng đỏ lên, nàng nấu đương nhiên ngon.

Hai người cùng nhau vừa ăn cá vừa uống bia, chẳng mấy chốc số bia trên bàn vơi đi phân nửa. Thường Lạc gắp một ít cá cho vào miệng, lại uống thêm một ngụm bia to, hai người vừa ăn vừa cười nói quên hẳn mấy hôm trước còn cãi nhau vì chuyện cô nàng mang tên Phó Ly Ca kia.

[BHTT][NP][Tự Viết] Hệ Thống Giải Cứu Nữ ChủNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ