Chap 1 : Xuyên không

11.4K 289 5
                                    

Ở một vách núi , một đám người đang chĩa súng về một người con gái. Cô ấy chảy máu rất nhiều, toàn thân đầy vết thương đang rỉ máu, có vẻ như cô ấy không trụ được bao lâu nữa. Tên đứng đầu nói :

- Chính mày đã hại chết anh hai tao, nợ máu phải trả bằng máu. Mày phải chết !!! - Hắn vừa dứt lời , một tiếng " Đoàng" vang lên, người con gái kia ngã xuống dưới vách núi.
_______________________________
Dương Thần nheo mắt tỉnh dậy, hiện ra trước mắt cô là một màu trắng toát và mùi thuốc sát khuẩn phảng phất quanh mũi cô.

- Bác sĩ ! Bác sĩ ! - Một người phụ nữ nhìn rất trẻ, chắc khoảng 30 tuổi vội vã gọi bác sĩ khi thấy cô tỉnh lại.

Bác sĩ đi vào kiểm tra một hồi rồi cất tiếng hỏi :

- Cháu có thấy đau ở đâu không ?

- Bác sĩ sao ? Tôi vẫn còn sống à. Vậy cô là ai ? - Dương Thần chỉ tay vào người phụ nữ hỏi. Lúc đó cô thấy tay mình như nhỏ lại rất nhiều.
" Mình bị teo nhỏ sao ? " cô nghĩ.

- Con không nhớ gì sao? Mẹ là mẹ con đây.- Người phụ nữ đó nói, gương mặt người ấy mếu máo nhìn như sắp khóc.

- A, tôi đau đầu quá - cô ghì chặt đầu mình, sau đó một đoạn kí ức hiện ra từ từ trong đầu cô.

Đứa trẻ này tên là Dương Thần , 10 tuổi, do trèo cây xong trượt chân ngã xuống, đầu bị đập mạnh xuống đất nên đã chết.
Người phụ nữ kia tên là Khánh Liên, mẹ của đứa trẻ này. Năm nay 30 tuổi.
Bố của đứa trẻ này tên là Công Dũng, anh là một chiến sĩ rất giỏi nhưng đã tử trận trong cuộc chiến tranh giành lại độc lập cho quốc gia.
Vì đứa trẻ có cả hai bộ phận sinh dục nên bị nhà nội hắt hủi. Từ sau khi bố mất, nó cùng mẹ sang nhà ngoại ở.

- Con nhớ ra rồi, mẹ tên là Khánh Liên, là mẹ của con. - Cô cầm lấy tay mẹ và nói.

- Mọi chỉ số đều cho thấy cháu đang khoẻ, cháu có thể xuất viện được rồi, mời chị đi theo tôi để làm giấy xuất viện. - Bác sĩ nói với mẹ Dương Thần.

- Vâng - Khánh Liên nói rồi đi theo bác sĩ.

Sau khi làm thủ tục xong, cô cùng mẹ đi về nhà ngoại.

Khi hai người về đến nhà đã là 7h tối , một người phụ nữ trung niên chạy ra ôm chặt cô.

- Dương Thần của bà, cháu trở về là tốt rồi. Đi vào đây bà lấy bánh cho cháu ăn.

Chưa kịp nói gì, bà đã bế cô vào nhà.

- Bà ơi ông đâu rồi bà ? - Cô cất tiếng hỏi.

- Cháu không nhớ gì sao ? Ông ngoại đã mất rất lâu rồi mà, từ lúc cháu chưa sinh ra cơ - Bà nói

- Nhà mình to quá bà nhỉ, cháu chỉ sợ mình sẽ lạc thôi. - Cô vừa ăn bánh vừa nói.

- Ăn xong đi, bà sẽ đưa cháu đi quanh nhà. - Bà nói rồi vui vẻ nhìn cô ăn.

Sau khi ăn xong cô cùng bà vừa đi tham quan vừa nói chuyện, sau đó bà đưa cô về phòng.

Căn nhà có 2 tầng.
Ở tầng 1 có phòng khách, phòng bếp, phòng ăn, phòng cho người làm thuê và một nhà tắm,nhà vệ sinh
Ở tầng 2 có 4 phòng ngủ và trong mỗi phòng ngủ đều có một nhà tắm và nhà vệ sinh riêng, 1 bể bơi ở đằng sau, một gara xe rất lớn. Không chỉ thế căn nhà còn có một khu trồng hoa và cây của bà.

[ Bách Hợp ] [Futanari] Qua Thế Giới Khác Bắt Đầu Làm Lại Cuộc ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ