Cắt cổ gà vịt

12.2K 74 2
                                    

MẸ ĐẦU THAI LÀM GÀ BỊ CON TRAI GIẾT THỊT CÚNG GIỖ CHO MẸ

Sư cô Diệu Thanh, hiện giờ đang tu học tại Đà Lạt, Lâm Đồng kể lại rằng:
Cha sư cô là ông Mười, thường hay sát sanh hại vật. Ông thích mời bạn bè về nhà chơi rồi sát sanh để đãi khách, trong khi mẹ lại hết lời khuyên cha cô nên ăn chay niệm Phật nhưng ông không nghe theo.
Có một lần vào kỳ nghỉ hè, ông bà Mười cùng người cháu ngoại tên Hòa ra Vũng Tàu để nghỉ mát. Ngoài Vũng Tàu có nhà người quen là đứa cháu bà con tên Bê gọi bà Mười bằng dì.
Tối hôm đó khi ngủ ở khách sạn, bà Mười nằm chiêm bao thấy cậu Bê đến mời hai ông bà đến nhà ăn đám giỗ mẹ mình. Trong giấc mơ, bà thấy hai người đến nhà cậu Bê dự tiệc giỗ, khi đó cậu Bê đem ra chén nước có in hình bông súng nói:
- Dì với dượng uống  nước rồi vô bàn ăn tiệc với tụi con, hôm nay đám giỗ mẹ con.
Bà Mười nhìn ra sau bếp nói:
- Bữa nay tụi bây nấu gì để cúng giỗ cho mẹ tụi bây vậy?
Vừa nhìn ra sau bếp thì bà thấy mẹ cậu Bê bị cắt cổ và cắt một cánh tay chỉ còn lại một cánh tay treo ở xà ngang. Bà Mười mới hoảng hốt la lên:
- Trời ơi, sao mày giết mẹ mày để cúng giỗ cho mẹ mày vậy Bê ?
Nói xong bà la lên thất thanh, mộng đến đây do sợ quá nên bà tỉnh giấc.
Lúc tỉnh dậy, bà kể toàn bộ giấc mơ cho chồng nghe: "Ông ơi, sao tui nằm chiêm bao thấy kỳ lạ quá, thấy thằng Bê nó mời hai vợ chồng mình đi ăn đám giỗ. Nó đem chén nước có hình bông súng mời mình uống nước. Tui ra sau bếp thấy vợ nó cắt cổ mẹ nó làm giỗ ông à, chỉ còn một cái tay, cái tay kia vợ nó xé làm gỏi rồi...". Ông Mười bảo: "Chỉ là mơ không có thật, thức dậy là tỉnh rồi còn gì phải sợ nữa, bà suốt ngày toàn chiêm bao bậy bạ".
Bà Mười thấy chồng không chịu nghe nên bà mới gọi cháu ngoại (Hòa) kể cho nó nghe để bớt sợ. Không ngờ đến 7 giờ sáng hôm sau thì cậu Bê đến khách sạn, thưa rằng:
- Dì Mười dượng Mười ơi, bữa nay là đám giỗ mẹ con. Con mời dì dượng đến nhà con dự tiệc giỗ.
Bà Mười mới nghe qua liền giật mình, sao mà giống trong mơ quá! Trong khi đó, hai ông bà chỉ vô tình đi Vũng Tàu nghỉ mát cùng cháu ngoại chơi mùa hè thôi chớ không hề biết ngày giỗ kỵ của mẹ cậu Bê này. Bà nói với ông Mười:
- Đó thấy chưa ông, thấy chưa, chiêm bao tui thấy hay chưa?
Ông Mười quay sang khều bà:
- Thôi bà, giữ dùm cái miệng bà lại đi, đừng có nói bậy nói bạ. Người ta nghèo khổ, đến ngày giỗ mẹ người ta có lòng mời thì mình nghĩ tình, bớt chút thời gian đến dự chứ khước từ thì người ta tủi thân.
Ông quay sang nói với cậu Bê:
-  Không sao đâu con, con về đi. Khoảng 9-10 giờ, dì dượng sẽ ghé qua dự giỗ.
Đến hơn 9 giờ sáng, ông Mười kéo bà Mười đi đến nhà cậu Bê thì bà bảo:
- Thôi tui sợ lắm, rõ ràng tui thấy là đám giỗ má thằng Bê, tụi nó giết má nó để cúng giỗ mà. Tui sợ lắm, tui không đi đâu, ông đi một mình đi.
Ông Mười nói:
- Chiêm bao chỉ là mộng, đâu có thật đâu mà bà lo. Đi đi, có tui đây nè bà đừng có sợ gì cả.
Sau cùng thì ông cũng dẫn được bà Mười cùng cháu ngoại ghé sang nhà cậu Bê dự đám giỗ. Vừa đến nhà ngồi vào ghế thì cậu Bê rót nước vào hai cái tách: - Con mời dì dượng uống nước rồi vô bàn ăn cơm với tụi con.
Nhìn vào tách nước, quả nhiên trên tách có in hình bông súng. Bà Mười lên tiếng:
- Đó ông thấy chưa, hồi hôm tui thấy y hệt như vậy luôn.
Ông Mười khều nhẹ:
- Bà làm ơn giữ cái miệng lại dùm tui đi.
Bị chồng nói hoài nên bà hậm hực:
- Vậy để tui ra sau bếp coi tụi nó làm gì để cúng má nó?
Khi bà đi ra phía sau nhà bếp thì thấy ở cây xà ngang treo một con gà đã bị cắt cổ, chỉ còn một cánh, cánh kia thì bị vợ cậu Bê đem xé phay trộn gỏi rồi. Bà la lên:
- Ông Mười ơi, đúng rồi đó, con gà này chỉ còn có một cánh à. Trong chiêm bao tui thấy rõ ràng nó làm thịt mẹ nó rồi cắt cổ treo ở trên xà ngang, chỉ còn một cánh tay, cánh tay kia bị vợ thằng Bê xé trộn gỏi rồi. Bây giờ xảy ra y hệt như vậy luôn.
Bà vội kể hết sự tình trong giấc chiêm bao cho gia đình cậu Bê này nghe. Vừa nghe xong thì cậu này rùng mình toát mồ hôi lạnh, dẹp luôn, không ăn không uống gì nữa cả. Cậu chỉ bới ba chén cơm trắng lên cúng mẹ còn lại thịt gà bỏ hết. Cũng từ ngày hôm đó, cậu Bê ăn chay niệm Phật luôn vì không ngờ chính mình lại "giết mẹ để cúng giỗ cho mẹ". Sau này cả ông Mười cũng phát tâm ăn chay niệm Phật. Đây là câu chuyện có thật của mẹ sư cô Diệu Thanh.

Nhân-quả và Nghiệp báoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ