⚜️Chương 11⚜️

1K 42 0
                                    

Trải qua vài ngày tĩnh dưỡng (cùng lăn qua lăn lại =.=" ), vết thương của công tước đại nhân đã chậm rãi khép lại.

Buổi tối hôm nay, thật vất vả mới được bác sĩ cho phép, công tước Wayne không nhịn được mà lớn tiếng hoan hô!

"Người đâu! Nhanh chuẩn bị nước tắm cho ta! Bổn công tước phải thoải mái tắm một trận mới được!"

"Vâng ạ, chủ nhân!"

Trong bồn tắm ngoại nhập vô cùng xa hoa rộng rãi, vô số những cánh hồng màu đỏ đung đưa trên mặt nước...

Công tước Wayne toàn thân xích lõa ngồi ngâm mình trong làn nước tràn ngập mùi hương hoa hồng, thoải mái mà thở phào nhẹ nhõm...

"Phù... Thật là thoải mái..."

Những ngón nến lung linh tỏa ánh sáng chiếu xuống làn nước trông lãng mạn vô cùng...

Một thị nữ dung mạo diễm lệ ân cần nói: "Chủ nhân, mái tóc vàng xinh đẹp của ngài đã mấy ngày không được chăm sóc, ngài có muốn nô tỳ mang nước hoa hồng của vương tử nước láng giềng tặng cho ngài đến không?"

Công tước Wayne nghe vậy liền vén vài lọn tóc vàng lên nhìn, lập tức sắc mặt biến đổi: "A a a! Mái tóc bảo bối của ta! Sao lại khô không khốc thế này? Nhanh, nhanh đi đem cái nước hoa hồng đó lại đây, lấy hết tất cả đến đây cho bổn công tước!"

"Vâng, chủ nhân! Nô tỳ lập tức đi ngay!"

Ô... Đáng ghét!

Nói đến nói đi tất cả đều là lỗi của tên chăn ngựa thối tha kia!

Nếu không phải vì để đuổi cái tên đại dâm ma ra khỏi thế giới này, thì sao đường đường là công tước Dumas Wayne ta phải len lén đi phóng hỏa đuổi ngựa chứ?

Kết quả ngựa thì không đuổi được, mà làn da mịn màng cùng mái tóc vàng xinh đẹp của mình suýt nữa bị hủy hoại, thật đúng là cái được không đủ bù đắp thiệt hại mà!

Đáng ghét, rốt cục phải làm thế nào mới đuổi được tên chăn ngựa thối tha đó đi đây?

Ngay lúc tế bào não ít ỏi bị công tước Dumas Wayne đáng thương lôi ra xài, phía sau đột nhiên có người bắt đầu êm ái xoa bóp đầu cho hắn.

"Uh... Thật thoải mái..."

Ngón tay ôn nhu mà hữu lực không ngừng xoa bóp trên da đầu, lực đạo cũng rất vừa vặn, làm cho công tước Wayne thoải mái đến rên rỉ thành tiếng...

"Uh ư... Bên này... Bên này cũng muốn..." Công tước Wayne nhẹ nhàng xoay đầu, hưởng thụ sự tuyệt vời thoải mái...

"Ư... Thật quá thoải mái... Nana, mới vài ngày không gặp, kỹ thuật xoa bóp của ngươi làm thế nào mà tiến bộ nhanh như vậy?"

Thị nữ phía sau hắn cũng không trả lời.

Sau khi chờ nước hoa hồng thấm vào da đầu, đôi tay ôn nhu kia bắt đầu lui xuống xoa bóp phần cổ của hắn...

"Ô ô... Dễ chịu quá..." Công tước Wayne cảm thấy mơ màng buồn ngủ, mí mắt càng lúc càng nặng...

Dưới ánh nến chập chờn, mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng vương vất.

-Lãng Đãng Tiểu Mã Câu-(Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ