Tại phòng khách, Junghyung đang ung dung nâng niu tách trà nóng, tận hưởng cuộc sống giàu sang này.
– Ông chủ! Ngoài kia có một cậu thanh niên nói muốn gặp ông chủ!
Dì Soong giúp việc hớt ha hớt hải chạy vào báo cáo khiến ông ta suýt hoảng hồn mà ném tách trà đi.
Junghyung tức giận:
– Chỉ là một thằng nhãi thôi! Cho nó vào đi! Mới sáng sớm, các người gây loạn gì chứ?
Dì Soong chạy ngay ra ngoài cổng mở cửa, Kim Taehyung bước vào, nhìn ngắm căn biệt thự xa hoa này, thầm nghĩ: "Junghyung! Ông sống tốt quá rồi!"
Anh vô cùng đắc ý muốn nhìn thấy vẻ mặt của ông ta sẽ ra làm sao khi biết anh chính là kẻ đã cưỡng bức con gái ông ta năm năm trước. Chờ đi! Báo ứng sắp đến với ông rồi! Junghyung.
– Xin chào! Chủ tịch tập đoàn T.H! Ông vẫn khỏe chứ?
Dù đã năm năm trôi qua, Kim Taehyung từ chàng thanh niên hai hai tuổi năm nào đã trưởng thành lên rất nhiều. Tuy vậy, giọng nói của anh vẫn luôn ám ảnh trong đầu Junghyung. Chỉ cần nghe đến giọng điệu quen thuộc này, tay chân ông ta lập tức bủn rủn. Chẳng phải con trai T.H đây sao? Anh là đang muốn quay trở về báo thù ông?
– Mày...mày....là... – Junghyung ngồi bật dậy.
– Sao vậy? Năm năm qua, tôi đi biệt mà không nói một lời nào với ông, thành thật xin lỗi. Vậy nên, lần này trở về, tôi muốn tặng ông một tin vui.
– Mày ra khỏi đây ngay lập tức! Dì Soong! Đuổi cậu ta ra!
Taehyung khẽ nhếch miệng, vẻ đắc ý:
– Khoan đã! Trước khi tôi đi, tôi muốn gặp mặt con gái Jisoo của ông một chút. Không biết cô ấy giờ ra sao rồi? Mười sáu tuổi có thể xinh đẹp như vậy. Chắc lớn lên càng mê hồn người hơn rồi. Chỉ cần nghĩ đến đêm hôm đó, cách con gái ông dụ dỗ tôi...
Junghyung cứng cổ họng, ông ta như muốn lên cơn đột quỵ. Tại sao thằng nhãi này lại biết chuyện con Jisoo? Chẳng lẽ người gửi những bức ảnh cùng tên khốn cưỡng bức con ruột ông ta lại chính là anh – Kim Taehyung. Chết tiệt! Ông ta thật không ngờ, mình tính toán kĩ càng như vậy, rốt cuộc vẫn lộ sơ hở để thằng nhãi này nhân cơ hội trả thù mình.
– À! Taehyung! Cậu cứ ngồi xuống! Từ từ nói chuyện!
– Không cần! Tôi nói nhanh luôn đây! Không giấu gì ông, tôi muốn lấy con gái bảo bối của ông làm vợ, coi như chịu trách nhiệm cho đêm đó của Jisoo.Tôi biết ông khó lòng đồng ý. Nhưng biết sao được? Tôi vẫn giữ mấy tấm hình khỏa thân năm 16 tuổi của con ông. Giả dụ như nó được đăng lên báo thì...
Junghyung điếng người. Nếu để cả thế giới biết ông có một đứa con gái bị cưỡng bức năm 16 tuổi, mặt mũi ông để ở đâu. Con nhỏ Jisoo đó đúng ăn cháo đá bát! Ông ta thương cô như viên ngọc quý trên tay. Thế mà, "một con sâu làm giàu nồi canh", chỉ vì cô, ông thực đã rơi vào hoàn cảnh thụ động.
Nhưng ông biết thằng nhãi kia đòi kết hôn với con gái ông cũng chỉ vì đơn thuần nghĩ Jisoo vẫn là bảo bối của ông. Có cô trong tay, đem cô ra làm con tin, bắt ông làm cái này cái kia. Kim Taehyung sai rồi! Junghyung, ông ta không phải là người, ông ta làm gì có tình cha con gì với Jisoo chứ. Ông ta bây giờ càng trở nên đắc ý. Cuối cùng, cũng có chỗ để đuổi cái của nợ kia ra khỏi nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
EDIT[VSOO] Yêu Em Đến Phát Điên
Fiksi PenggemarTruyện này không phải của mình , thấy hay nên chuyển ver thành VSoo , dù gì mong mọi người ủng hộ ❤️💜