Oneshot 8: Trại trẻ mồ côi (P2)

611 54 40
                                    

(Có ai từng nhớ mình bảo sẽ viết thêm phần phụ cho cái này không nhỉ? :3. Cơ mà báo trước sẽ có chút drama đấy :v)
______________________
   'Reng.....reng....'
     - Ưm....

Peter mở mắt, khẽ cựa mình ra khỏi chăn, bỗng anh thấy có một cánh tay không-phải-của anh đang yên phận trên hông mình, quay sang nhìn bên đó thì thấy một người vô cùng quen thuộc. Máu nóng dồn lên não, anh cốc mạnh một phát vào đầu của người đang say ngủ bên cạnh kia
     - Dậy ngay Wade!

Sau cái cốc đầu đau điếng kia, Wade vẫn chưa tỉnh ngủ, bị đánh thức bất ngờ như vậy, cậu sửng cồ lên
      - Con m* nó đứa nào cốc đầu tao đấy!?
      - Là đứa này!

Nghe giọng nói quen thuộc, cậu vội quay sang nhìn anh, biết lại khẩu nghiệp vô tội vạ rồi, cậu không chần chừ ôm hông người kia, auto mode mắt cún con lên nhìn anh
       - Cha ơi, cha tha lỗi cho con nha? Lần sau con sẽ không tái phạm nữa đâu.....
   
Tính định nói "Không" nhưng cái ánh mắt cún con kia của cậu luôn phản dame cực mạnh khiến cậu luôn phải im lặng. Và lần này cũng vậy, cậu thở dài, đúng là bó tay với thằng nhóc này rồi mà
     - Wade, con đã hai mươi tuổi rồi đấy. Con không còn là trẻ con như trước nữa đâu, mà con cũng có giường riêng nữa...sao con cứ sang đây ôm cha ngủ vậy?
     - Tại vì con thường xuyên không ngủ được....ôm cha ngủ ngon hơn :<<
      - .....thôi con xuống ăn sáng nhanh còn đi học, chắc Karen đã nấu ăn xong rồi đấy - Peter xoa đầu cậu và đi ra vệ sinh cá nhân
     - Vâng ạ :3 - Wade cũng lon ton về phòng mình chuẩn bị quần áo
_________________________

Một buổi sáng "bình thường" của hai người diễn ra như vậy đấy. Nhiều lúc anh tự hỏi cậu nhóc trầm tính năm nào đâu rồi. Mười năm trôi qua nhanh thật đấy.....chưa gì từ một đứa nhóc còn luôn nép sau lưng anh giờ thành chàng trai "hot boy" được cả tá cô gái xin info, còn anh thì đã ba mươi rồi. Thực ra Peter vốn muốn cưới vợ để Wade bằng bạn bằng bè, để cậu không bị mặc cảm khi là một đứa trẻ không cha mẹ như anh đã từng. Nhưng cứ mỗi khi nói đến việc đó thì cậu lại cáu gắt rồi bù lu bù loa hết lên, các kế hoạch lập gia đình của anh đều bị cậu nhóc nghịch ngợm ấy phá đám. Cơ mà....sao anh chưa thấy Wade giới thiệu bạn gái của cậu với anh nhỉ?
______________________
   
    - Wade này....
    - Vâng, chuyện gì thế cha?
    - Con có bạn gái chưa?
 
Cậu dừng lại hành động ăn của mình một lúc, rồi lại ăn tiếp, chậm rãi nói
    - Con không có
    - Tại sao? - anh thắc mắc - Những cô gái trẻ luôn chú ý đến con mỗi khi chúng ta đi siêu thị mua đồ, nên cha nghĩ con khá đẹp trai, và chắc chắn họ cũng muốn làm quen với con

Đúng là Peter phải thừa nhận rằng Wade rất đẹp trai. Mái tóc cậu vàng óng như ánh nắng buổi sớm ấm áp, làn da trắng như sứ tuy có phần nhợt nhạt, nhưng đôi mắt mới là cái mà anh chú ý nhiều nhất. Từ lần đầu gặp mặt (lúc đó Wade ở trại trẻ mồ côi ý), anh đã bị đôi mắt xanh như bầu trời ấy hút hồn, nó sâu thẳm, trong vắt và ánh lên sự sống trong tâm hồn cậu.

    - Cảm ơn cha vì lời khen, nhưng con thật sự chưa muốn có một mối quan hệ nào cả. Còn các cô gái ở siêu thị.....con từ chối rồi
    - Vậy còn ở trường thì sao? Hình như giới trẻ thời nay hay gọi là gì nhỉ? Hm...*suy nghĩ* à đúng rồi, "fanclub" của con? - Peter biết thực ra hồi cậu học trung học cũng có xuất hiện từ này, nhưng với nhan sắc của cậu hồi ấy thì....depme đi
    - Con dẹp hết rồi, nhưng không hiểu sao họ cứ mọc lên như nấm ấy, thôi thì kệ vậy, miễn họ đừng động đến con là được - cậu vẫn thản nhiên ăn sáng

[Spideypool] Những câu chuyện ngắn về Nhện nhỏ và Pun #2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ