Rời khỏi cái ôm, cô nhìn nàng, nhưng một hồi cô xoay mặt sang chỗ khác né tránh đi ánh nhìn đó. Wendy gỡ tay nàng ra trở về chỗ tiếp tục nấu đồ ăn.
- Wan không có gì để nói với em à? Em biết lỗi sai của mình rồi mà... Em cũng đã tự mình bỏ đi sĩ diện của bản thân mà đến đây.. Wan làm như thế, em cảm thấy rất rất là có lỗi, phải làm sao để Wan nhận lấy lòng thành này của em? Mấy tháng qua chính em khổ sở khi mất Wan mà em không hay biết, cái cảm giác đó nó đay nghiến và giày vò em vô cùng.
Wendy tắt bếp, hai tay chống lên thành bàn, trong khoảng lặng này có thể nghe rõ tiếng thở dài của cô.
- Có những thứ khi em không biết trân trọng và quý giá nó thì chính em đã để nó vụt khỏi tầm tay mình, hy vọng sau đêm nay em nên thay đổi đi quyết định của mình, cả hai chúng ta đã có quá nhiều thời gian để suy nghĩ rồi, hơn hết ở ngoài kia còn có rất nhiều chàng trai tốt, có thể cho em một hạnh phúc thật sự.
- Wan vẫn cố chấp và không cho em bất kì một cơ hội nào sao?
- Thôi đừng nói chuyện này nữa, đồ ăn chín rồi, để tôi dọn ra.
Cô nói đúng, nàng để tình yêu này vụt mất khỏi tầm tay, bây giờ nàng muốn níu giữ thì được gì nữa? Tất cả đều vô ích, nên thôi nàng sẽ dành cả đêm nay để suy nghĩ.
Bữa ăn diễn ra mà không ai nói ai lời nào, không khí thật ảm đạm, Irene hay lén nhìn con người kia nhưng có vẻ Wendy không bận tâm lắm mà vẫn chuyên tâm vào đống thức ăn của mình.
Sau khi ăn xong, nàng có dọn phụ cùng Wendy mà cô cũng không có ý định từ chối, điều đó cũng đủ làm cho trái tim Irene trở nên nhôn nhịp hơn rồi. Tới khi đã đến giờ đi ngủ thì Wendy đi vào phòng chuẩn bị cho nàng một bộ đồ rồi đem ra phòng khách.
- Đây, cô xem mặc được thì mặc, tôi thấy đồ cô đang mặc từ sáng đến giờ rồi, gò bó cần thay ra cho thoải mái hơn.
Nàng vui vẻ nhận lấy, hai đôi mắt híp chặt lại tạo thành đường cong tuyệt đẹp. Vẻ măt Wendy vẫn phong đạm không có gì gọi là ảnh hưởng đến nụ cười đó cả, chờ đến khi nàng đi vào phòng tắm thì cô mới mệt mỏi ngồi xuống ghế.
Ting
Tiếng chuông tin nhắn từ điện thoại nàng làm Wendy chú ý đến, cô không muốn tò mò nhưng do ánh sáng điện thoại làm cô khó chịu cho nên Wendy cầm máy lên định tắt đi nhưng lại thấy một dòng tin nhắn của Chanyeol gửi đến.
"Cả ngày hôm nay em không đến công ty? Anh nghe nhân viên nói em có công việc sao? Có cần anh giúp hay không? Nhận được tin nhắn này gọi ngay cho anh nhé?"
Cạch
Nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra, Wendy ngay lập tức đặt chiếc điện thoại về vị trí cũ và vờ như không thấy gì. Irene cầm cái khăn tắm của Wendy mà lau khô cái đầu đang ướt của mình. Nàng đi lại ngồi kế bên cô, thấy vẻ mặt Wendy đang ngắm nghía gì đó thì theo bản năng nghiêng nhẹ đầu hỏi cô:
- Có gì ở đó hả Wan?
- Có gì là có gì.
Nàng nhún vai, dù sao thì cả ngày hôm nay cũng quen với thái độ lạnh lùng của Wendy rồi, chợt đôi mắt nàng dừng lại ở chiếc điện thoại. Nhớ ra gì đó Irene cầm nó lên. Wendy ngồi kế bên thấy nàng cầm máy thì không nói gì lặng lẽ cầm đồ đi vào nhà tắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH] [WenRene] Chồng Ơi, Đừng Đi!!
RomanceTG: Luxuki. Thể loại: Bách hợp. Số chương: Đang trong quá trình viết. Chuyện có yếu tố ngọt nhưng TG lại sợ bị tiểu đường nên chỉ ngọt một chút. Hy vọng ngọt một chút sẽ không khiến các bạn thất vọng ạ. Tình tiết truyện có thể gọi là nhẹ n...