Chap 8

5.8K 718 106
                                    

Sau khi được chăm sóc ở bệnh xá của Hogwart, Harry rất nhanh đã hồi phục và quay lại với chương trình học của trường. Điều cậu nghĩ tới đầu tiên ngay khi vừa khỏe lại đó chính là đi gặp Draco, để cảm ơn cũng như xin lỗi hắn. Cả một đời Harry không nghĩ tới mình sẽ phải làm điều này, với Draco, mặt cậu thoáng đỏ. "Ách, không biết phải nói gì với hắn đây." Harry vừa đi đến lớp vừa soạn trong đầu mình một bài diễn văn thật dài, như thể cậu đang chuẩn bị đi xem mắt không bằng.

Trên đường đi cậu đã gặp Ron và Hermione, bọn nó hỏi han cậu rất nhiệt tình mặc cho cậu không gặp một vấn đề về sức khỏe hay gì sất. Có lẽ đây là bản sao của mẹ Lily và ba James ở Hogwarts. Harry phì cười vì suy nghĩ của mình. Cả ba đi cùng nhau cho đến khi Harry nhìn thấy một đầu bạch kim cùng cặp mắt xám tro cách cậu chỉ vài mét. Draco cũng nhìn thấy cậu. Harry nhất thời lúng túng, vội vã quay sang bảo hai đứa bạn của mình :

- Mấy bồ cứ đi trước đi, mình sẽ trở lại khi tiết học bắt đầu!

Nói đoạn, Harry bỏ sau lưng mình hai cặp mắt tò mò xen lẫn chút lo lắng, quay lại nhìn nơi Draco vừa đứng. Không thấy hắn đâu cả! Cậu đảo mắt tìm kiếm xung quanh, chẳng biết từ bao giờ, Draco đã đi xa rất xa. "Hắn né mặt cậu ư?" Harry nhanh chóng gạt phăng cái ý nghĩ đó, đuổi theo hình bóng của Draco trong dòng người tấp nập. Cậu chạy rất nhanh, nhanh đến nỗi không thèm nhìn đường mà đâm sầm vào một tấm lưng. Lần này không giống với lần trên cầu thang, mông cậu đau đớn đập xuống nền đất :

- Ui chao, không phải là thằng Đầu Bô đây sao?

Trong lúc vẫn đang bị cơn đau dằn vặt, Harry nghe thấy một cái giọng khinh khỉnh. À, giờ thì cậu biết mình đâm phải ai rồi. Là cái tên Goyle hay đi kè kè bên cạnh Draco, và cả tên Crabbe nữa. Hai đứa nó nhìn khoái chí lắm, mặt cứ vênh vênh hết cả lên :

- Mày đi đứng mắt mũi để ở đâu vậy hả?

- Xin lỗi, nhưng giờ tôi cần tìm Malfoy. Muốn cãi lộn thì để khi khác đi.

Hành lang đã đông người, mà tướng hai đứa Goyle với Crabbe cũng đâu nhỏ bé gì. Bọn nó cao hơn, đô con hơn Harry gấp mấy lần. Thế là ý định chuồn đi của cậu bất thành, và Crabbe đang bấu chặt tay cậu bằng bàn tay đầy thịt của nó. Còn Goyle thì đứng một bên khoanh tay nhìn, nở một nụ cười rất đậm chất Slytherin - cười mỉa mai :

- Làm gì đó. Buông ra coi! - Harry mất kiên nhẫn, khó chịu quát lên.

- Bộ muốn bỏ đi là đi vậy hả Đầu Bô? A! Đại ca kia rồi, vừa đúng lúc, phen này mày chết chắc.

Crabbe lại một lần nữa gọi Harry là "Đầu Bô", cậu cảm thấy mặt mình nóng ran, tức sôi máu. Tên Goyle một bên nghe thế cũng cười khúc khích thành tiếng. Harry thề, nếu bây giờ Merlin ban cho cậu thêm vài cm nữa, thì cậu sẽ đạp vào mặt của hai đứa nó. Nhưng đó cũng không phải là điều Harry để tâm nhất, tên Crabbe vừa nói "đại ca" là sao? Là chỉ Draco hả? Theo phản xạ, Harry lập tức quay đầu lại. Chính hắn rồi! :

- Đại ca, thằng Đầu Bô này vừa bảo nó đang tìm ...

Khi thấy Draco tiến lại, mắt Crabbe lẫn Goyle sáng rỡ, như thể sắp có trò gì hay ho lắm vậy. Nhưng Draco lại làm một hành động khá bất ngờ, binh vào đầu tụi nó mỗi đứa một cú đau điếng khi Crabbe còn chưa kịp nói hết câu rồi ra lệnh vỏn vẹn một chữ "Đi!". Harry có thể thấy mặt hai đứa nó khó coi cỡ nào. Cậu ngước nhìn Draco, vừa mới gọi "Mal.." thì hắn đã sải bước đi mất, không thèm liếc cậu lấy một cái. Trong cái khoảnh khắc đó, Harry cảm thấy có một nỗi khó chịu không tên dấy lên trong lồng ngực.

[Drarry] Enemies. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ