Trả test - Review (2)

67 4 17
                                    

Trả test cho: QuanTroCamXuc

Trả test cho: QuanTroCamXuc

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

I. Lý thuyết:

Câu 1:
     - Beta là chỉnh sửa truyện, kiểm tra lỗi chính tả và lỗi ngữ pháp,...
Mình không tìm hiểu sâu về mảng này nên mình chỉ có thể hiểu nó là một dạng kiểu như soát lại lỗi câu từ, cấu trúc.

     - Trong giới của những người bình luận tác phẩm thì hẳn review là dùng để nhận xét. Review thường rất dễ bị nhầm lẫn với beta, vì trong review cũng có phần nhận xét về các lỗi câu từ (nếu có) nhưng nếu trong một bài review mà đọc lên lại toàn thấy soát lỗi này soát lỗi kia thì người review đã đi nhầm hướng rồi. Review là nhận xét cái hay và cái thiếu (nếu có) của tác phẩm.
Mình trình bày luôn không ổn được nên các câu hơi bị rời rạc. Nếu có chỗ thắc mắc thì nhắc mình nhé. Mình cảm ơn nhiều. <3

Câu 2:

Một bài review đủ tiêu chuẩn là:

- Có cái nhìn khách quan, nếu có thể thì hãy vừa cảm nhận nó như một độc giả, vừa như một tác giả.

- Có trách nhiệm, không được làm theo kiểu cho có/đối phó.

- Không gom vò các ý vào thành một cục, rất khó để người đọc hiẻu được tác phẩm bạn review nó như thế nào vì nó tạo cho người đọc cảm giác rất ngán.

- Hạn chế những lỗi sai không cần thiết.

- Khi nhận, khi làm, khi trả cho khách hàng phải lịch sự.

- (Sau là ý kiến riêng của mình) Mình nghĩ là một bản review thì không nên làm thành một thang điểm (trừ một số trường hợp khác).

II. Thực hành:

Review "Hạ rơi trên đôi mắt" của bạn B (SeoultoBucheon)

"Hạ rơi trên đôi mắt" như một trang nhật ký thuật lại vắn tắt cuộc tình nghiệt ngã của nhân vật "tôi". "Tôi" gặp cô ấy vào một buổi mùa hạ. Khi hai trái tim cằn cõi nhìn thấy nhau trên con đường phố thị để rồi tạo nên cái gì đó không còn là đơn thuần giữa hai người xa lạ. "Đông với đông hóa dần thành mùa hạ".

Tớ không biết câu chuyện ngắn có dụng ý gì nhưng nếu như nó chỉ ngắn thế thôi thì có lẽ cảm xúc của nhân vật tôi vẫn chưa đủ. Bởi khi đọc lên, tớ cảm thấy "tôi" tựa như một kẻ độc hành trên mọi nẻo đường; nửa kia dẫu thế nào, ra sao cũng chỉ như một người bạn tạm đồng hành với "tôi". Chứ chưa cảm nhận được sự đau đớn của nhân vật "tôi" khi người yêu rời cõi trần.

Rồi một ngày bạn rời đi, tôi sẽ chẳng nhìn lại, càng chẳng mong.
Chỉ thi thoảng nhớ về: chúng ta đã từng có những chuyện đẹp như thế.

"Tôi" ấy thật sự rất cô độc, cứ như một kẻ đang lạc bước vào một thế giới khác vậy; như là khi bạn đứng giữa đám đông, giữa muôn vạn loại người lại chẳng nhìn thấy người phù hợp nữa rồi.

Hạ rơi trên đôi mắt là một trong những câu chuyện dịu dàng nhất mà tớ đọc đó.

Cậu biết không, cách hành văn của cậu giống như đang dùng thơ vậy. Đôi lúc uyển chuyển kỳ lạ. Vì thế mà đọc nghe sao mà trữ tình và lắng sâu đến nỗi xao xuyến tym tớ luôn ấy. :3

Nếu như cậu cho thêm chiều sâu tình cảm qua đôi mắt của của nhân vật "tôi" nhiều hơn thì câu chuyện sẽ trở nên hay hơn.

#Yan

Ngẫu nhiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ