Chương 5

26.2K 1.6K 299
                                    

Bạch Đào có tính cách mềm mại, căn bản sẽ không từ chối người, cậu có cảm giác Văn Nghiễn nói chuyện quái quái, nhưng lại nhìn sắc mặt anh thản nhiên, cậu liền đem nghi vấn cùng không an toàn trong lòng mình đè ép xuống.

"Kia, anh đừng ôm chặt quá, em sẽ không thoải mái." Bạch Đào thỏa hiệp.

"Được."

Văn Nghiễn nghe vậy liền đồng ý, tay anh thả lỏng nhưng Bạch Đào vẫn cảm thấy ngứa.

"Anh..."

Bạch Đào nói được một nửa thì dừng lại, cậu cảm thấy mình yêu cầu thật là nhiều.

"Làm sao?" Văn Nghiễn hỏi cậu: "Không thoải mái sao?"

Bạch Đào do dự một chút, thành thực mở miệng:

"Máu buồn trên eo em rất nhiều, hay là anh ôm chỗ khác đi."

Vậy muốn ôm ở chỗ nào đâu? Không ôm eo thì trên là ngực dưới là mông. Văn Nghiễn hơi suy nghĩ, ánh mắt cũng lập tức đánh giá hai địa phương này của Bạch Đào, thế nhưng biểu tình của anh duy trì rất tốt, cau mày lại giống như tỉ mỉ suy nghĩ về ý kiến của Bạch Đào.

https://hangminiecom.wordpress.com/

"Không..."

Cậu nhìn ánh mắt của Văn Nghiễn, nhận ra được anh đang suy nghĩ gì, gương mặt lập tức đỏ bừng lên, thủy quang trong mắt cậu vẫn chưa hoàn toàn rút đi, nhè nhẹ liếc nhìn Văn Nghiễn, thật sự là đem lòng người hoá thành một vũng xuân thủy.

Hầu kiết Văn Nghiễn hơi động, Bạch Đào tiếp tục nói:

"Vậy em...vậy em quay người lại, tay anh để trên lưng em là được rồi"

Bạch Đào xoay người đối mặt với Văn Nghiễn, đem đầu chôn ở trong lồng ngực anh, Văn Nghiễn cúi đầu nhìn xuống chỉ thấy mái tóc đen mềm của Bạch Đào.

"Hảo, anh không làm khó em, em mau mau ngủ đi."

Văn Nghiễn ôm Bạch Đào, tay vỗ vỗ trên lưng cậu dỗ cậu ngủ.

Bạch Đào nhắm hai mắt lại, Văn Nghiễn cũng cưỡng bách chính mình nhắm mắt lại, cố kiềm chế ý niệm này nọ trong đầu mình.

Một lúc sau Bạch Đào đột nhiên từ trong lồng ngực của anh tránh ra, ngẩng đầu lên nhìn Văn Nghiễn.

Mặt của cậu hồng thấu, tựa như ngượng ngùng tựa như hiếu kỳ.

"Anh, anh là đang phát tình sao?"

Đêm nay lý trí của Văn Nghiễn vốn là lảo đà lảo đảo, anh cực lực bảo trì lý trí thì nghe Bạch Đào nói lời này trong nháy mắt liền hóa thành tro bụi, thời điểm phản ứng lại thì anh đã áp Bạch Đào ở dưới thân mình.

Thanh âm của Bạch Đào run rẩy, đuôi mắt hồng hồng động nhân, lông mi run lên một cái:

"Anh... Anh đang làm gì a?"

Văn Nghiễn nhắm mắt lại, thời điểm mở mắt ra anh đã quyết định xong.

Thanh âm của anh khàn lợi hại, mang theo như có như không câu dẫn mê hoặc lại ra vẻ khổ não nói với Bạch Đào:

[ĐAM MỸ] BẠCH ĐÀO Ô LONG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ