t h r e e

577 64 6
                                    

tôi giật mình tỉnh lại sau khi cố vùng vẫy thoát khỏi cơn mộng mị luôn chiếm giữ lấy tôi hằng đêm

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

tôi giật mình tỉnh lại sau khi cố vùng vẫy thoát khỏi cơn mộng mị luôn chiếm giữ lấy tôi hằng đêm. mồ hôi bịn rịn trên trán từng giọt chảy dài, rơi xuống thấm đượm những cánh hồng khô rơi vương vãi trên mặt bàn.

như một người mất hồn, tôi choàng tạm chiếc áo len phảng phất mùi hương của em, thơ thẩn từng bước lết từ phòng này sang phòng khác, mắt không ngừng tìm kiếm một bóng hình.

nhưng căn phòng trống không. nó im lìm và trống trải đến đau lòng.

đút tạm hai bàn tay thô ráp sắp sửa lạnh cóng vào túi áo, tôi chậm chạp bước vào phòng bếp như để vỗ về cái bụng rỗng tuếch mấy bữa nay.

trong tủ lạnh trống rỗng. chẳng có gì hết.

tôi lười biếng buông một tiếng cười nhạt. rốt cuộc là từ lúc nào taehyung tôi đã buông thả theo cuộc sống không có em.

đưa tay gạt cần nước, tôi run rẩy dựa mình vào bức tường lạnh toát. nước mắt không tự chủ cứ tuôn chảy, lăn dài trên gò má.

không có em. con sông amstel cũng chẳng buồn ngân nga khẽ hát những bản tình ca xưa cũ.

không có em. những vệt nắng khuất sau cầu vồng cũng chẳng buồn ló rạng trên bầu trời.

không có em. hoa hồng cũng chẳng chịu thơm trên mái nhà rực xanh màu lá.

không có em. tôi sống như một cái xác không hồn bị nuốt chửng bởi bóng đêm hoang tàn.

ánh sáng xanh từ mảnh trăng trên cao xuyên qua cửa sổ, rọi xuống tấm lưng hao gầy, từng chút một như muốn lột trần tôi. ngọn gió se se lạnh vô tình đi qua thổi bay những cánh hoa hồng khô xuống đất. tôi vụng về cúi xuống nhặt chúng như thể đang nhặt những mảnh kí ức vụn vỡ về em.

bỗng chiếc đồng hồ quả quýt nằm chỏng chơ trên sàn gỗ thu hút sự chú ý của tôi. nó nằm đó với những viên đá thạch anh sáng bừng dưới ánh trăng mờ ảo. bánh răng vẫn hoạt động không ngừng nghỉ, chạy đều quanh các con số la mã. nhưng đột nhiên nó đứng sững lại chỉ kịp để lại một tiếng "tích" trước khi tắt hẳn.

đầu óc tôi trở nên chếch choáng như kẻ say rượu, mọi thứ xung quanh đều mơ màng. trong một khoảnh khắc trái tim như thể bị bàn tay vô hình nào đó bóp nghẹn. chặt đến không thở nổi. tôi không biết thứ đó là gì nhưng chắc chắn tôi sẽ tìm ra lời giải đáp.

chui đầu tạm vào chiếc áo len xám xịt, tôi vơ vội chiếc máy ảnh leica, tay còn lại nắm chặt chiếc đồng hồ quả quýt rồi vội vã chạy ra ngoài.

vrosékook ▶ cuộn phim cũ bên cánh hoa tànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ