Em sai rồi

991 99 20
                                    

Tiếu Lương vừa mơ một giấc mơ dài. Mơ về những ngày tháng cấp ba tươi đẹp trước đây của hai người họ. Có lẽ vì vậy mà Tiếu Lương cảm thấy đêm qua mình ngủ ngon hơn mọi hôm. Lúc Tiếu Lương lờ mờ mở mắt tỉnh dậy, ánh nắng đã rọi sáng hết cả căn phòng.

Tiếu Lương ngước mắt lên liền bắt gặp hình ảnh đang say ngủ của Nguyên Ánh. Tiếu Lương không chắc là mình đang tỉnh hay vẫn mơ nữa. Bàn tay Tiếu Lương đang đặt ở bả vai em cũng từ từ di chuyển lên sờ vào từng đường nét gương mặt cái con người đang ôm Tiếu Lương chặt cứng kia. Mắt mèo con này, chiếc mũi cao này, môi trái tim này, má bánh bao này, còn gì nữa nhỉ. Cứ thế ánh mắt Tiếu Lương kéo dọc một đường qua gương mặt xinh đẹp của Nguyên Ánh, ở mỗi nơi đều không nhịn được dừng lại chạm một cái. Không dám tin cô bé trước mặt mình này đúng thật sự là Nguyên Ánh nữa. Đến khi Tiếu Lương bắt gặp dấu hôn tím đậm ở cổ Nguyên Ánh liền không tự chủ được mà nhớ lại chuyện đêm qua. Rồi cứ thế mặt đỏ dần dần giấu mình vào hõm cổ của Nguyên Ánh. May mà đêm qua Tiếu Lương bắt bằng được Nguyên Ánh mặc quần áo đi ngủ, không thì không biết sáng nay còn xấu hổ đến mức nào nữa.

Thấy người trong lòng mình hơi nhúc nhích, cánh tay đang đặt ở eo Tiếu Lương lại càng được thể siết chặt, đôi chân thon dài cũng quấn lấy sát Tiếu Lương hơn.

"Tiếu Lương, em vẫn còn buồn ngủ."

Tiếu Lương thấy vậy liền tiện thể đang úp mặt vào người Nguyên Ánh mà cắn một cái vào bả vai rồi nạt :

"Ngủ cả sáng rồi vẫn còn kêu buồn ngủ."

"Đau, Tiếu Lương đau em, đêm qua chị cắn em chưa đủ hay sao mà sáng nay vẫn muốn cắn tiếp."

Nguyên Ánh vì đau đến nhe hết cả răng liền nói mà không hề suy nghĩ. Không ngờ được rằng Tiếu Lương lại còn cắn em đau hơn.

"Sao em dám nói thế, đồ hư hỏng này."

Tiếu Lương tay đẩy đẩy Nguyên Ánh ra xa, vừa nói vừa ấm ức thút thít. Đời con gái suốt 24 năm qua của Tiếu Lương vì một tên chân dài khó ưa trốn biệt ba năm mới trở về cướp mất. Đã thế sáng ra còn nói những lời không đứng đắn. Tiếu Lương hối hận rồi, tại sao vì một chút cảm động mà dung túng cho Trương Nguyên Ánh cơ chứ.

Nguyên Ánh mắt liếc thấy Tiếu Lương lại đang sắp khóc liền xót xa mà kéo vội Tiếu Lương vào lòng. Một tay để chị gối lên, một tay xoa đằng sau lưng, nhẹ giọng hối lỗi.

"Em thật sự không biết là chị còn xấu hổ."

"Còn dám nói nữa."

"Tại em, tại em, tại em."

Cứ thế Nguyên Ánh ngoan ngoãn nằm cúi đầu nhận lỗi đến tận lúc Tiếu Lương có vẻ là nín rồi. Sụt sịt cái mũi hai cái, Tiếu Lương hài lòng mà nằm im trong lòng Nguyên Ánh. Thoải mái tận hưởng mùi hương dễ chịu từ người em cùng sự mềm mại từ đôi bàn tay đang dịu dàng xoa lưng mình kia.

Mãi đến một lúc sau, Tiếu Lương mới lại cất lời :

"Sao hôm họp lớp em lờ chị đi ?"

"Còn không phải chị vừa đến đã về. Em vừa mới nói vài câu với mọi người đã chẳng thấy chị đâu rồi."

Nguyên Ánh ấm ức thấy Tiếu Lương buộc tội vô lý mà lên tiếng thanh minh.

Ánh Của Tiếu Lương (Wonyoung x Sakura)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ