Perth
Saint báo với tôi tin đậu đại học. Tôi không biết mình vui hay buồn trước tin này, tâm trạng đan xen lẫn lộn."Bao giờ anh nhập học?"
"Tháng tám đó Perth."
"Chỉ còn một tháng nữa thôi."
"Ừm."
"Anh lên đó một mình phải biết tự bảo vệ mình đó, đừng dễ tin người mà bị người ta lừa."
"Đâu có, anh không ở một mình đâu, có Jo nữa. Jo cũng đậu cùng trường anh, chỉ khác khoa thôi. Mẹ Nuk bảo anh và Jo nên ở cùng nhau trong ký túc xá trường. Perth đừng quá lo."
"Sao giờ mới nói em biết hử? Anh với anh Jo ở cùng nhau hử?"
"Đúng đó Perth, mẹ Nuk còn nhờ Jo chăm sóc anh nên Perth yên tâm."
"Hay là Saint đừng lên Bangkok nữa được không? Ở nhà đi, ở đây đi, có mẹ có em, cả ba người sống bên nhau vui vẻ là đủ rồi."
"Perth đùa với anh hử?"
Em muốn đùa lắm đó anh mà tiếc là không phải đùa đâu. Sao em lại quên mất người bạn thân ơi thân của anh vậy? Giờ hai người còn học cùng ở chung, chắc em lo đến già sớm quá Saint.
"Anh đi học xa vậy, lâu lắm mới về gặp mẹ và em được." - Saint thấy tôi trầm tư thì lại tìm qua chuyện khác để tiếp tục câu chuyện.
"Là bao lâu thì về được Saint?"
"Chắc phải chờ mỗi dịp nghỉ hết môn đó Perth, hoặc cuối mỗi tháng không có lịch học cuối tuần thì anh sẽ đón xe về."
"Mỗi ngày phải gọi điện cho em đó."
"Ừm, sẽ gọi kể chuyện của anh cho em nghe mỗi ngày luôn."
"Saint hứa rồi đừng có quên."
"Anh hứa mà, ngoéo tay cái nè. Thôi Perth đừng có cau mày nhăn mặt nữa, cười lên cho anh xem đi."
Tôi cười vui nổi sao? Ở bên cạnh nhau mỗi ngày tôi luôn cứ phải dõi theo anh mà lo lắng, sau này không có tôi bên cạnh, mình anh ở nơi xa như thế tôi làm sao có thể yên lòng. Lúc này chỉ tự trách sao tôi sinh sau Saint đến tận 3 năm, phải chi cùng tuổi thì đã khác rồi.
"Perth hứa với anh sẽ quen thêm bạn bè để còn có người trò chuyện, vui đùa với em thay anh, còn phải gắng học tốt nữa để sau này cũng sẽ vào đại học."
"Mẹ Nuk vất vả nhiều rồi, nếu cả em cũng đi học xa, nhà chỉ còn mình mẹ thôi. Em chưa tính được gì hết đâu."
"Mẹ nói với anh rồi, nhất định phải để em học đại học, chỉ cần em thi đậu thôi. Mong ước của mẹ là muốn nhìn thấy em có tương lai tốt đẹp. Nhiều khi tự hỏi anh có phải con ruột của mẹ không mà sao mẹ thương em hơn anh luôn."
"Vậy để em thương Saint hơn mẹ là được."
"Ừ, Perth phải bù đắp cho anh đó, không là anh tủi thân lắm."
"Em có bao giờ không thương anh đâu, chỉ có anh không hiểu lòng em thôi. Ngốc."
"Hử, sao vô cớ lại bảo anh ngốc. Anh biết Perth thương anh mà, anh cũng thương Perth nữa, phải thương em trai của anh chứ."
BẠN ĐANG ĐỌC
ANH VÀ EM
DiversosMở đầu của em là bất hạnh và mất mát Thời gian cho em có anh là người đồng hành Kết thúc liệu có là viên mãn cho hai chúng ta? ---- Lần đầu viết truyện dài vì niềm yêu thích hai đứa nhỏ. Yêu thương hai đứa như vậy chắc sẽ HE đó ^^